Cảm nghĩ về một đồ vật trong nhà: Chiếc bình của bố
- Mở bài:
Bố có sở thích sưu tầm những món đồ gốm sứ. Nhất là gốm sứ cổ. Trong nhà không biết bao nhiêu bình sứ, chén sứ, lọ sứ. Trong kho tàng đồ gốm sứ của bố, tôi thích nhất là chiếc bình cổ tròn Song phụng mai hoa mà bố trang trọng đặt ngay chính giữa chiếc tủ kính ngay phòng khách.
- Thân bài:
Ông tôi vốn là một thợ gốm tài hoa. Thuở trước, ông mở lò nung gốm ở quê. Lò gốm của ông chỉ làm đồ gốm đất chứ không làm gốm sứ vì tạo men đồ gốm sứ rất đắt tiền nên ông tôi không làm. Bố tôi kế thừa tình yêu gốm từ ông tôi. Từ khi lên thành phố, bố tôi không có điều kiện làm gốm nhưng vẫn giữ một tình yêu tha thiết đối với nó. Đi đâu, hay nghe đâu có đồ gốm đẹp là bố tìm tới để chiêm ngưỡng hoặc mua về.
Trong một lần về thăm làng gốm Bát Tràng, bố say mê chiếc bình cổ tròn Song phụng mai hoa kia và ngay lập tức mua về chưng trong nhà, ngày đêm ngắm nhìn. Tôi không hiểu gì về gốm sứ nhưng nhìn cái bình ấy trông rất đẹp, rất thích mắt.
Chiếc bình cổ tròn, được tráng bằng một loại men sứ cao cấp, rất sáng bóng. Trên miệng bình có một vệt tròn màu vàng làm đường viền. Thân bình có in hình hai con phượng hoàng, một trống một mái. Con trống xòe cái đuôi rực rỡ. Con mái đứng trầm tư. Không gian còn lại được trang trí bằng những cánh hoa mai thiếp vàng. Họa tiết tuy ít nhưng rất hài hòa.
Bố tôi nói, hai con phượng hoàng tượng trưng cho ý nghĩa sum vầy, đoàn viên. Những đóa hoa mai là chỉ sự phú quý, phúc tích lộc tồn, có ý nghĩa tượng trưng cho cuộc sống gia đình ấm no, hạnh phúc. Chiếc bình hình tròn, tượng trưng cho trời, đế phẳng tượng trưng cho đất. Vũ trụ hài hòa trong chiếc bình sẽ khiến cho tâm hồn tĩnh tại, trong suốt, ngắm nhìn, mọi ưu phiền sẽ tiêu tan.
Hàm ý cao siêu quá, tôi nghe nhưng chẳng hiểu gì, chỉ thấy cái bình ấy thật đẹp. Nhất là vào ban đêm, khi bố bật cụm đèn led nhỏ, ánh sáng chiếu vào chiếc bình, muôn vạn màu sắc lung linh như phép màu. Đó là thứ ánh sáng diệu kì nhất mà tôi từng nhìn thấy.
Thỉnh thoảng, bố làm đem cái bình ấy ra lau chùi rất cẩn thận. Bố không dám dịch chuyển vì sợ bị vỡ mà lấy chiếc khăn bông sạch lau nhẹ nhàng lớp bụi bên ngoài. Nhìn bố lau mà tôi cứ ngỡ bố đang nâng niu một cái gì đó quý giá lắm, cứ sợ làm nó bị đau, vẻ mặt hết sức căng thẳng. Lau xong, bố đặt lại vị trí cũ rồi ngồi ngắm nhìn thật lâu, thỉnh thoảng mỉm cười sung sướng, mãn nguyện lắm.
Tôi cũng ngồi cùng bố ngắm cái bình. Hai bố con trầm tư trong tĩnh lặng. Tình yêu gốm sứ của bố đã lan truyền sang tôi, thấm đẫm trong tâm hồn tôi. Dù chưa hiểu biết được nhiều về thứ nghệ thuật ấy nhưng tôi biết, để tạo ra một món đồ gốm sứ đẹp mắt, người thợ đã kì công và tỉ mỉ đến thế nào. Đó đâu chỉ là một đồ vật để trưng bày mà là một tác phẩm nghệ thuật, một niềm ước ao, một tâm hồn rất đẹp mà người thợ đã gửi tất cả vào trong từng chi tiết.
- Kết bài:
Bố không phải là một nghệ sĩ nhưng luôn sống với cái đẹp, luôn tạo ra một không gian hài hòa, thân thiện với tất cả tình yêu của mình. Bố đã làm đẹp từng gốc nhà bằng những chiếc bình gốm tinh tế và phù hợp. Cảm ơn bố, cảm ơn những người thợ tài hoa và cần mẫn đã làm nên cái đẹp bình dị mà sang trọng trong cuộc sống này.