Bài thơ: Vịnh cây cau

VỊNH CÂY CAU

Hoàng Thảo

Bác mẹ sinh ta ở kiếp này
Bão bùng, thác lũ khiếp hãi thay
Thân tròn vững chãi, ơn trời đất
Phận bạc đành thôi, biết trách ai?
Tật nguyền chẳng tủi, thua bè bạn
Chống nắng che mưa vẫn một tay
Được sống với đời là may mắn
Chỉ cọng rễ khô bám đất này
Nhân sinh tự cổ vô thể phách
Duy ngã trường niên bất vị lai.

HT.

Khi cuộc đời cho bạn trăm nghìn lí do để khóc, hãy cho cuộc đời thấy bạn có trăm nghìn lí do để cười. Khổ đau là sẽ hạnh phúc nếu bạn chấp nhận khổ đau đó vì người bạn thương yêu. Hạnh phúc sẽ là khổ đau nếu bạn chấp nhận hạnh phúc chỉ vì muốn được bình yên. Giông bão cuộc đời làm cho bạn sống mãnh liệt chứ không phải để vùi lấp bạn trong thất vọng và sự buông bỏ. Hãy luôn mỉm cười nếu cuộc đời bắt bạn phải khóc. 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang