cam-nghi-ve-cay-dua

Cảm nghĩ về cây dừa quê hương

Cảm nghĩ về cây dừa

  • Mở bài:

Tết lại sắp đến rồi. Khi những cây mai bên vườn bác Lâm lác đác nở và chậu cúc trước của nhà bà Hoa bắt đầu vươn nụ, lòng tôi lại háo hức đến ngày về quê ngoại ngắm những hàng dừa xanh cao vút. Chắc giờ này ngoại cũng đang mong tôi về lắm.

  • Thân bài:

Tết năm nào cũng vậy, dù có bận rộn đến mấy, ba mẹ vẫn sắp xếp đưa anh em tôi về quê thăm ngoại. Nhà ngoại ở Bình Định, nơi có những vườn dừa xanh bạt ngàn kéo dài từ trên dốc cao đến tận bờ biển. Mỗi lần về đến đầu dốc, nhìn xuống phía biển, những hàng dừa xanh hiện ra trước mắt, trái tim tôi rộn ràng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Chao ôi, nếu đi khắp thế gian này, có lẽ không có nơi nào xinh đẹp và thơ mộng đến thế. Màu xanh non của dừa tiếp giáp màu xanh dương bất tận của biển cả, kết hợp với dải cát vàng ươm như kẻ một đường cong mềm mại dệt nên một bức tranh thủy mặc vừa trầm tư, tĩnh lặng vừa rực rỡ, sống động lạ thường.

Dừa Bình Định thường cao vút chứ không thấp như dừa ở miền Nam. Nơi gió nồm cát trắng không phù hợp với các giống dừa thân thấp nên người dân thường ít trồng. Thân dừa cao vút, lực lưỡng như dũng sĩ. Lá dừa xoè rộng khép tán như chiếc ô khổng lồ. Đứng ở dưới, chẳng khi nào nhìn thấy ánh nắng mặt trời. Mỗi khi bước xuống vườn dừa, ngước mặt nhìn lên tán dừa cao chót vót, nhìn tán lá đu đưa, tôi có cảm giác lo sợ. Nhỡ có quả dừa khô hay cành khô rơi xuống đầu thì chết mất. Nghĩ thế thôi chứ bao nhiêu năm qua, chẳng ai bị thương vì dừa rơi trúng cả.

Cây dừa cao to là thế nhưng hoa của nó lại rất khiêm tốn. Đài hoa vươn ra từ bẹ lá, mang trên mình hằng nghìn hoa nhỏ. Chỉ một ít trong số ấy là kết thành quả nhờ bướm, ong thụ phấn. Quả dừa lúc còn non nhỏ xíu bằng nắm tay, khi lớn lên to bằng cái phích nước, thân chưa đầy nước. Tôi về, ngoại thường bảo cậu út chặt mấy quầy dừa non để sẵn. Tôi thích nhất là được uống nước dừa buổi trưa nắng gắt. Xứ này gần biển nhưng nắng gắt lắm. Buổi trưa đi trên bãi cát cứ nóng hừng hực như lửa vậy. Nhưng khi bước vào bóng dừa rồi thì cái nóng lúc nãy bỗng dưng biến đâu mất, chỉ còn cảm giác mát ngọt làn da. Lúc này mà được uống bát nước dừa là tuyệt nhất.

Nước dừa Bình Định không ngọt lịm như dừa Bến Tre mà ngọt thanh đậm đà. Nó có vị ngọt của phù sa, vị mặn của biển cả và vị của nắng và gió. Uống một cốc rồi vẫn còn muốn uống thêm nữa. Cậu út dùng cái muỗng dài khoét một vòng điệu đà rồi đổ ra một bát cơm dừa. Chao ôi, cái thứ cơm dừa mềm ngọt ấy mà pha thêm một ít sữa bột thì ngon tuyệt không gì bằng. Tôi ăn đến mấy quả rồi mà không biết chắn. Ngoại lo tôi bội thực nên ngăn lại, không cho ăn nữa.

Cây dừa Bình Định. Cây dừa kiên trung, bất khuất. Dừa cùng con người đi khai hoang mở cõi những vùng đất mới. Dừa lấy thân mình che chắn gió bão bảo vệ làng mạc, nhà cửa. Dừa lấy thân mình ngăn cản mưa bom bão đạn, tàn lá rậm che mắt kẻ thù cho những đoàn quân hành quân ra trận. Lá dừa lợp mái, thân dừa làm trụ, dựng nhà dựng cửa. Bao lần giặc phá, giặc đốt, dừa vẫn xanh tươi, lại cùng con người chiến đấu và dựng xây. Bao đời nay, dừa gắn bó với con người như những người bạn ân tình, thủy chung.

Nếu cây tre được xem là biểu tượng của làng quê bình dị thì cây dừa là biểu tượng của làng chài ven biển đầy nắng gió. Hàng nghìn năm nay, cây dừa đã cùng con người sinh cơ lập nghiệp, dù có phong ba bão táp vẫn cứ vững vàng vươn về phía biển.

Tôi yêu cây dừa quê ngoại tha thiết, yêu mảnh đất nhiều nắng và gió nơi đây như yêu chính cuộc sống của mình. Yêu dáng dừa cao sừng sững vươn mình trong gió bão, yêu lá dừa xanh vi vút gió trời, yêu buồng dừa trĩu nặng bao năm dâng vị ngọt cho đời.

  • Kết bài:

Yêu lắm vườn dừa quê ngoại. Yêu bóng dừa mát rượi trước sân. Thèm được uống thứ nước ngọt ngào, mê li ấy. Mai này lớn lên, dù có đi đâu về đâu, nhất định hằng năm tôi cũng sẽ về thăm ngoại, thăm vườn dừa xanh và ngắm nhìn vẻ đẹp giản dị của quê hương này.

Thuyết minh về cây dừa

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang