Cảm nghĩ về món quà ý nghĩa mà em đã được tặng
Tôi vốn thích những chú ngựa Pony từ rấtt lâu rồi. Mỗi lần sang nhà Lan chơi, thấy những chú ngựa pony đủ màu trong hộp là tôi không khỏi háo hức. Bộ đồ chơi ấy ba Lan mua từ năm ngoái. Lan quý bộ đồ chơi ấy lắm. mỗi lần tôi sang, Lan đều lấy ra chơi cùng tôi vì Lan biết tôi cũng rất thích nó. Tôi thầm cảm ơn Lan về điều đó. Lan đúng là một cô bạn tốt nhất của tôi.
Có lần tôi xin mẹ mua cho tôi bộ đồ chơi hấp dẫn ấy. Nhưng mẹ đều từ chối. Mẹ nói rằng tôi đã có quá nhiều đồ chơi rồi. Nhà chật chội, mẹ sẽ không mua thêm nữa. những lúc như thế, tôi buồn vô cùng.
Chiều hôm qua, bác Ba sang nhà tôi chơi. Thấy tôi buồn buồn bác bế tôi dỗ dành:
– Cháu của bác, sao cháu lại buồn thế.
Tôi không dám nói ra ý định của mình vì có mẹ ở nhà. Nghe bác hỏi, mẹ từ trong bếp phàn nàn:
– Con bé đòi mua bộ đồ chơi Pony đấy bác à. Nó nhiều đồ chơi lắm rồi, em không cho mua thêm nữa. Mà ngựa Pony ở đây cũng không có. Muốn mua phải đặt hàng từ Hà Nội gửi vào cơ.
Bác Ba mỉm cười, ôm đầu tôi khẽ lắc lắc:
– À, à! Cháu của bác thích chơi ngựa Pony à. Ngày mai bác đi Hà Nội công tác đấy. Bác sẽ tìm mua cho cháu.
– Anh cứ chìu nó, nó hư. Mẹ tôi lại phàn nàn.
Tôi lặng im, không dám nói lời nào. Sợ đòi mua mẹ sẽ mắng. Nhưng tôi biết bác ba sẽ giữ lời hứa.
Quả đúng như mẹ nói, tôi có nhiều đồ chơi thật. Chỉ riêng đồ chơi thú nhồi bông tôi có đến hai thùng đầy. Vì chơi chán, tôi vứt lung tung. Mẹ đã phải gom từng con, giặt sạch sẽ và cất vào thùng. Mẹ bảo hôm nào sẽ đem cho con chú Sáu. Rồi đến búp bê Elsa tôi cũng có tới vài chục con. Trước đây tôi thích chơi với Elsa lắm. Nhưng chơi lâu thấy cũng chán chắn. Chỉ quanh đi quẩn lại mấy trò đóng giả bắt cóc, nấu ăn, làm vườn khiến tôi không còn hứng thú nữa. Còn bộ Lego đang lắp ghép chưa xong tôi cũng bỏ dở.
Chiều hôm qua, vừa đi học về, mở cửa bước vào phong tôi không khỏi sung sướng reo lên khi thấy bộ đồ chơi Pony ở trên bàn. Vậy là bác Ba đã về. Bác Ba đã mua nó cho tôi. Bác ba đã giữ đúng lời hứa. Tôi ôm bộ đồ chơi quý giá ấy chạy lòng vòng khắp nhà. Mẹ tôi vừa khâu áo vừa mỉm cười nhìn theo:
– Bác ba đã về đêm qua. Sáng bác mang sang cho con đấy. Chơi cho cẩn thận, không được vứt lung tung đấy nhé.
Tôi dạ ran một tiếng rồi chạy sang nhà Lan khoe bộ đồ chơi mới. Lan cũng vui lắm, liền lấy những chú ngựa Pony của Lan ra chơi cùng tôi.
Chúng tôi sắp những chú ngựa Pony theo từng cặp. Mỗi con một vẻ, không con nào giống con nào. Những chú ngựa với mái tóc dài phủ xuống cả sau thành cái bờm thật dễ thương. Chúng lại có cánh và thật nhiều màu sắc nữa. Trên trán chúng có cái sừng trông thật kì dị.
Lan lấy thảm cỏ rồi sắp xếp mỗi con một vị trí. Nhìn vào giống như một đàn ngựa đang đùa giỡn trên thảo nguyên xanh trông thật thích mắt. Chúng tôi say mê bày biện đủ trò, đến tận chiều tối mới chịu về.
Đêm ấy tôi không sao ngủ được. Trong đầu cứ nghĩ về những chú Pony ngộ nghĩnh và dễ thương. Những chú ngựa thiên thần có cánh. Người ta nói ngựa Pony là một sinh vật thần thoại. Pony còn có tên gọi là ngựa kỳ lân. Ngựa kỳ lân thường xuất hiện với hình dáng một con ngựa trắng có một sừng trên trán và hai cánh. Ngựa kỳ lân thường mang đến niềm may mắn cho con người mỗi khi chúng xuất hiện.
Tôi không quan tâm đến điều đó cho lắm. Điều khiến tôi thích thú là những chú ngựa xinh xinh đủ màu sắc. Nhà sản xuất đã phối hợp đủ màu trên một chú ngựa nhỏ bằng ngón tay mẹ. Cả hai chiếc cánh cũng khác màu nhau. Rồi cái sừng ngắn ngủn nâng cao phần đầu. Mái tóc bồng bềnh ngược ra phía sau. Có con xõa tóc xuống trước mái trong thật yểu điệu. Càng ngắm nhìn càng thấy thích, không thể cưỡng lại niềm vui thú.
Thỉnh thoảng tôi khẽ cười một mình sung sướng khi nghĩ về trò chơi cùng Lan chiều nay. Rồi tôi lại nghĩ về bác Ba. Nhất định sáng mai tôi sẽ sang cảm ơn bác. Bác Ba thật là thương tôi. Đi đâu xa về bác đều có quà cho tôi. Dù mẹ không cho, bác cũng mua cho tôi món quà ý nghĩa ấy. Tôi thầm cảm ơn bác Ba. Tôi cũng thầm hứa với mẹ sẽ chơi và cất giữ gọn gàng, không bừa bộn như trước nữa.