cam-nghi-ve-thoi-gian-tuoi-tre

Cảm nghĩ về thời gian tuổi trẻ

Cảm nghĩ về thời gian tuổi trẻ.

  • Mở bài:

Thời gian sống thật đáng quý nhưng đáng quý nhất là thời gian tuổi trẻ. Nếu khi còn nhỏ, chúng ta dùng thời gian để lớn lên; khi về già, chúng ta dùng thời gian để tận hưởng thì khi còn trẻ, chúng ta dùng thời gian để trải nghiệm, trưởng thành và cống hiến. Ai có thể tận dụng tốt nhất thời gian tuổi trẻ, người đó sẽ có được thành công và hạnh phúc.

  • Thân bài:

Thời gian vốn dĩ được đo bằng sự vận động, biến đổi theo trình tự trước sau của các sự vật, sự việc, hiện tượng trong vũ trụ. Thời gian là vô tận, nhưng đó là quy luật của tạo hóa; còn thời gian đời người lại hữu hạn, một đi không trở lại. Nói như nhà thơ Xuân Diệu: “Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn / Nếu tuổi trẻ không hai lần thắm lại / Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi”.

Tuổi trẻ là giai đoạn hội tụ đầy đủ tất cả những yếu tố cần thiết để mỗi người có cơ hội phát triển toàn diện. Bởi vậy, điều quan trọng là hãy biết quý trọng thời gian khi chúng ta còn trẻ.

Mỗi người chỉ sống một lần trong đời. Tuổi trẻ chính là khoảng thời gian thanh xuân đẹp nhất gắn liền với những ước mơ, khát khao, hoài bão, với những giá trị đẹp đẽ, ý nghĩa. “Cuộc đời đẹp nhất là tuổi trẻ” hay “Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội”…

Tuổi trẻ là trụ cột, gánh vác trên vai trọng trách quan trọng, là chủ nhân tương lai của đất nước. Thế nhưng, trong xã hội hiện tại, cũng không khó để thấy một bộ phận giới trẻ đã và đang từng ngày từng giờ hoang phí thời gian, đắm mình trong lối sống hưởng thụ, buông xuôi; vô tâm, ích kỉ hoặc sống cuộc đời của người khác. Họ ỷ lại vào tuổi trẻ, vì nghĩ rằng thời gian còn dài; họ lười biếng học tập, suy nghĩ, lười lao động và dấn thân. Thay vì nỗ lực, cố gắng, họ lại xem trọng những thú vui tầm thường, nhỏ nhặt; giết thời gian vào những việc, những trò vô bổ. Đến khi nhận ra sai lầm, khi muốn thay đổi cuộc đời thì mọi thứ đã quá muộn.

Tuổi trẻ, chúng ta bỏ quên, bỏ lỡ vô số điều, quá nửa quãng thời gian sau này sẽ chỉ muốn quay đầu làm lại hoặc chọn lựa lại, nhưng thực chất, chính những lỗ hổng ấy giúp chúng ta sống ý nghĩa hơn.

Có rất nhiều thứ chúng ta phải bước qua, cũng có rất nhiều kỷ niệm mà chúng ta vẫn buộc phải để lại quá khứ. Tuổi trẻ không đơn giản chỉ là một cơn mưa rào, ào qua mà ướt áo, tuổi trẻ chính là vô số những cơn mưa chợt đến chợt đi, tuy chóng vánh, mau trôi, nhưng lại thấm lâu khiến người ta nhớ mãi.

Vẫn biết những câu chuyện tuổi trẻ chỉ là để hoài niệm, là để trong một phút giây nào đó bất chợt thấy chênh vênh, nghĩ về một thời đã từng ngông cuồng, đã từng yếu đuối, đã từng dũng cảm nói lời yêu với một ai đó, và đã từng để lỡ những lần nói “tạm biệt”. Những năm tháng có thể đuổi theo những ước vọng, tùy ý làm những điều mình thích, việc mà sau này, khi tuổi trẻ đã qua đi, chúng ta không thể tìm ra đủ dũng khí để lại làm một lần nữa.

Chúng ta thường quay đầu nhìn lại những thứ đã quá vãng, chúng ta cũng thường nuối tiếc những chuyện chẳng thể vãn hồi. Thanh xuân vụt qua như một cái chớp mắt, giật mình tỉnh lại thì đã cách xa mất rồi.

Hẳn là trong suốt thời tuổi trẻ, đã từng làm tổn thương ai, đã từng làm sai chuyện gì để lại nỗi đau trong lòng người khác? Những việc cho rằng lãng phí thời gian khi đó thực ra chính là những chuyện sau này nhớ lại nhiều nhất. Chúng ta rất sợ bị người khác lãng quên, nhưng chúng ta lại vô ý lãng quên đi một số người.

Tuổi trẻ, bỏ lỡ những điều gì? Là ước mơ, là tình bạn, là tình yêu, là những người đã từng rất quan trọng, là những thứ tưởng như không thể từ bỏ, là những khoảnh khắc hạnh phúc hay những lần khóc cạn nước mắt vì bị tổn thương. Hay là tất cả những thứ đó? Cho đến bây giờ, bạn đã quên, bạn bỏ lỡ, hay là không muốn nhớ lại?

Tuổi trẻ không có hoài bão cũng là một điều thiếu sót, khi quá trình trưởng thành thiếu đi vết tích của những lần thoát kén lột xác, những lần thất bại rồi trốn tránh để rồi trong khoảnh khắc thôi thúc nào đó vụt đứng lên thay đổi, là những lần chấp nhận đánh đổi để mà biết dũng cảm hơn.

Biết nuối tiếc những cơ hội đã vụt qua, biết trống vắng khi nghĩ về những hạnh phúc dang dở. Tuổi trẻ, chúng ta bỏ quên, bỏ lỡ vô số điều, quá nửa quãng thời gian sau này sẽ chỉ muốn quay đầu làm lại hoặc chọn lựa lại, nhưng thực chất, chính những lỗ hổng ấy giúp chúng ta sống ý nghĩa hơn.

Sai lầm cũng được, nếu sau này cứ phải hối tiếc, thì cho dù làm cách nào cũng sẽ hối tiếc, đó chính là quy luật. Vì thế nên hãy cứ lựa chọn những gì bản thân cho là đúng, làm những gì bản thân cho là đúng, bởi chúng ta cũng đâu thể quay ngược lại thời gian để làm lại bất cứ việc gì? Thế nên, việc hối hận cũng chỉ bởi vì không thể lưỡng toàn cho tất thảy những gì phải đối diện, lấn cấn âu cũng chỉ là một hình thức khắc ghi trong tim.

Vẫn biết trăm năm là hữu hạn, và tuổi trẻ chỉ có thể trải qua một lần, có những việc làm sai, làm đúng, có những thứ cần nâng niu nhưng lại đánh mất, có những người cần trân trọng nhưng lại tuột tay để họ ra đi.

Hãy ghi nhớ, thay vì nuối tiếc, nếu có thể hãy ôm tất cả trọn vẹn vào lòng. Đừng tìm cách xóa bỏ, cũng đừng khước từ chỉ vì cảm giác mọi thứ không không vẹn tròn. Mọi sự bỏ lỡ chính là để có lần bắt đầu lại, những sai lầm phía sau chính là để có thể chắc chân mà tiến lên phía trước.

Những người phải nhớ, hãy cố gắng ghi nhớ họ cho đến hết cuộc đời… Những chuyện đáng giữ lại, thì trăm ngàn lần xin đừng lãng quên…

  • Kết bài:

Năm tháng sẽ trôi qua và không để lại bất cứ một dấu vết nào đối với những ai không biết nhìn vào tương lai bằng bản lĩnh trí tuệ và sự khổ luyện của mình. Nhưng hạnh phúc sẽ đến với những ai biết sử dụng thời gian như con kiến biết tha lâu đầy tổ và như một cái cây mỗi năm lại dày thêm một vòng thân gỗ… Thời gian tuổi trẻ thật quý giá, đừng lãng phí nó cho những việc tầm thường không ý nghĩa gì.

Suy nghĩ về ý nghĩa của việc: Mạnh dạn chấp nhận những thử thách của cuộc sống đối với tuổi trẻ trong cuộc sống hôm nay.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang