Luyện thi HSG Văn 11

nghi-luan-nha-van-khong-co-phep-than-thong-de-vuot-ra-khoi-the-gioi-nay-nhung-the-gioi-nay-trong-con-mat-nha-van-phai-co-mot-hinh-sac-rieng-hoai-thanh

Nghị luận: Nhà văn không có phép thần thông để vượt ra khỏi thế giới này, nhưng thế giới này trong con mắt nhà văn phải có một hình sắc riêng (Hoài Thanh)

Nghị luận: “Nhà văn không có phép thần thông để vượt ra khỏi thế giới này, nhưng thế giới này trong con mắt nhà văn phải có một hình sắc riêng” (Hoài Thanh) Mở bài: Quá trình sáng tạo nghệ thuật chân chính bao giờ cũng là một quá trình kép: vừa sáng tạo ra

bai-tho-anh-anh-lam-mot-nua-ma-thoi-con-mot-nua-cho-mua-thu-lam-lay-che-lan-vien

Nghị luận: Bài thơ anh, anh làm một nửa mà thôi. Còn một nửa cho mùa thu làm lấy (Chế Lan Viên)

Nhà thơ Chế Lan Viên có viết trong sổ tay thơ: “Bài thơ anh, anh làm một nửa mà thôi Còn một nửa cho mùa thu làm lấy.” Anh (chị) hiểu nhận định trên như thế nào? Bằng việc phân tích bài thơ “Thu điếu” (Nguyễn Khuyến), hãy làm sáng tỏ nhận định trên. Mở

nghe-thuat-co-the-chi-la-nhung-tieng-dau-kho-kia-thoat-ra-tu-nhung-kiep-lam-than

Nghị luận: Nghệ thuật có thể chỉ là những tiếng đau khổ kia, thoát ra từ những kiếp lầm than (Giăng sáng – Nam Cao)

“Nghệ thuật có thể chỉ là những tiếng đau khổ kia, thoát ra từ những kiếp lầm than” (Giăng sáng – Nam Cao) Nhận định trên gợi cho em suy nghĩ gì về mối quan hệ giữa nghệ thuật và hiện thực cuộc sống? Hãy phân tích một vài câu thơ tiêu biểu trong bài

con-nguoi-ta-som-muon-gi-cung-nhan-thay-rang-chinh-ho-la-nguoi-lam-vuon-cho-tam-hon-va-dao-dien-cho-cuoc-doi-ho-giem-a-len

Nghị luận: Con người ta sớm muộn gì cũng nhận thấy rằng chính họ là người làm vườn cho tâm hồn và đạo diễn cho cuộc đời họ (Giêm A- len)

“Con người ta sớm muộn gì cũng nhận thấy rằng chính họ là người làm vườn cho tâm hồn và đạo diễn cho cuộc đời họ”. (Giêm A- len) Dàn bài gợi ý: 1. Giải thích: – “Chính họ là người làm vườn cho tâm hồn”:  khả năng tự giáo dục cũng là trách nhiệm

Lên đầu trang