Câu chuyện Nguồn gốc tiếng hú của loài sói
Thuở xa xưa, lúc vũ trụ mới hình thành, muôn loài mới được tạo ra, tất cả đều bình đẳng như nhau. Thuở ấy, các loài vật chỉ ăn cây cỏ, không có loài nào ăn thịt như bây giờ. Sói là loài thông minh nhất trong các loài vật, có tiếng nói hay hơn loài chim. Sói rất được Thượng Đế tin tưởng, lúc nào cũng giữ ở bên mình.
Với tính cách điềm tĩnh, cẩn trọng, quyết đoán, Sói được Thượng Đế giao trông coi ngọn tháp thần trên đỉnh Tuyết Sơn. Trong bảo tháp có một hồ nước pha lê, đó là dòng nước thần phân biệt thiện ác. Vì không muốn muôn loài tàn sát lẫn nhau nên thượng đế đã cẩn thận cất giữ dòng nước ấy ở đây, mãi mãi giam nó trong ngọn tháp này.
Không ngờ, trong lúc bất cẩn, Sói đã để dòng nước thoát ra ngoài, tràn xuống dòng suối dưới chân núi. Khi Thượng Đế trở về, Người dùng phép ngăn chặn dòng nước thần nhưng không thể nào thu hồi hết được. Một phần đã nhanh chóng ngấm vào các nguồn mạch trong lòng đất. Loài nào uống phải dòng nước ấy đều mọc răng, trở nên hung dữ vô cùng.
Quá tức giận, Thượng Đế đã trừng phạt loài Sói bằng cách hóa phép chúng nhỏ lại, khắp người mọc đầy lông, phải sống ẩn nấp, lẩn lút ở trong rừng. Chúng phải ăn thịt các loài, trở nên khát máu và vô cùng hung dữ. Chúng trở thành kẻ thù và trở thành loài bị các loài ăn thịt săn đuổi. Thượng Đế cũng tước đi của chúng tiếng nói ngọt ngào, thay vào đó là những tiếng kêu vô nghĩa. Bởi thế, đêm đêm, loài Sói thường hú dài phẫn uất, trách Thượng Đế đã trừng phạt mình quá nặng.
Từ đó, chúng liên kết với quỷ để trả thù Thượng Đế, gây nên không biết bao nhiêu cuộc sát thương cho muôn loài.