dong-vai-ma-giam-sinh-ke-lai-canh-mua-kieu

Đóng vai Mã Giám Sinh kể lại cảnh mua Kiều nữ

Đóng vai Mã Giám Sinh kể lại cảnh mua Kiều

Lúc bấy giờ, nhiều người trong dân gian truyền tai nhau về một tin tức nóng hổi, đó chính là có một đại mỹ nhân tuyệt thế tên là Thúy Kiều, vì gia đình lâm vào cảnh hoạn nạn, khốn khổ vô cùng nên phải bán mình để cứu gia đình thoát khỏi nạn kiếp. Khi vừa nghe tin, Mã Giám Sinh ta, không chần chừng một giây phút nào liền chạy như bay đến ngay Bắc Kinh. Mượn danh trai đi hỏi vợ, ta lấy cớ ấy để cưới nàng hòng bán cho lầu xanh. Mụ Tú bà cũng đã sẵn tiền đón nhận người mới rồi.

Bởi vì gia đình ta thường xuyên mua và bán các mỹ nữ nên dĩ nhiên những dịp như vậy không thể thiếu bóng ta được! Mặc dù tuổi ta cũng đã ngoài bốn mươi nhưng không tránh khỏi việc bị nữ sắc làm quay cuồng. Hôm đấy, ta được một mụ chuyên đi làm mối dẫn đến nhà của Kiều với tư cách của một người đàn ông ngoài hai mươi đi hỏi vợ lẻ. Trước khi đi ta đã phải trau chuốc cho bản thân thật kĩ lưỡng để tránh người đời bàn luận, suy xét đến tướng mạo.

Tới nhà của nàng, ta dĩ nhiên sẽ ngồi lên ghế trên để chứng tỏ bản thân mình không những có quyền mà còn có thế chứ, sao cần phải cần kiêng nể nhiều thứ? Nóng lòng, ta đời gặp Kiều ngay lập tức. Còn trong buồng, mụ mối thúc giục Kiều đi ra ngoài. Dưới tấm rèn thưa, Kiều em thẹn xuất hiện, trên mắt còn vươn tơ lệ. Nàng thật đẹp! Đẹp ngoài sức tưởng tượng của ta và lời đồn.

Khi tận mắt ngắm nhìn, ta đã biết kiếp này không ai có thể tuyệt thế mỹ nữ hơn nàng cả! Nhưng mà trông nàng hơi buồn thì phải? À, không sao chỉ cần” tươi mới” như vậy thì không phải đã rất tuyệt phẩm rồi sao! Tiếp đến ta bắt nàng thử hầu rượu rồi tỏ vài điệu nghệ cho ta xem. Nàng miễn cưỡng làm theo.

Từng động tác một, từng ngón tay uyển chuyển trên dây đàn trông thật mê người! Sau khi đã thưởng thức thỏa lòng mãn nhãn, ta không kiềm nổi lòng mình thêm chút nào nữa, liền quay qua thương lượng giá cả với bà mối để sớm ngày có thể đón Kiều về nhà mình. Tuy nhiên, vì để có thể mua được nàng với giá rẻ cho nên ta đã không để lộ ra biểu cảm khoái chí của mình. Vì vậy, ta cố gắng kìm nén niềm ham muốn của mình được bộc lộ. Và ta cũng đã phải cố gắng dùng “lời ăn tiếng ngọt” để có thể thuyết phục được cả gia đình bọn họ tin ta là một người có thể đem lại hạnh phúc cho Thúy Kiều.

Mụ mối ra giá ban đầu là nghìn vàng. Quả thực không có tiền vàng nào sánh được với nàng nhưng cái mụ này thật là ghê gớm, định làm khó ta đây. Nhưng dĩ nhiên ta rất thông thạo trong những chuyện mua bán người này nên chắc chắn sẽ không ngu ngốc làm cho mình bất lợi rồi! Vì thế, sau một hồi “ép giá”, phần thắng dĩ nhiên lại thuộc về tôi rồi. Ha… Ha…. Ha… Thế là ta chỉ tốn bốn trăm năm mươi lạng vàng cho một đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương.

Quả nhiên ta đúng là tài giỏi quá đi mất! Lần này, lầu xanh của gia đình ta sẽ tha hồ mà kiếm vàng từ tuyệt đại mỹ nhân rồi. Sau khi đã trả tiền cho món hàng tuyệt mỹ kia, ta liền cùng gia đình Kiều thương lượng về việc rước nàng nghi gia. Không ngoài dự định sau đó không lâu ta liền lên đường cùng mỹ nữ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang