Kể lại một chuyến tham quan du lịch mà em thích nhất.
- Mở bài:
Trong kì nghỉ hè vừa qua, ba cho tôi đi chơi Đà Lạt một tuần. Đó là phần thưởng ba mẹ dành cho tôi vì tôi đã cố gắng học tập chăm chỉ và đạt được danh hiệu Học sinh xuất sắc. Tôi rất háo hức vì đây là lần đầu tiên tôi được đi chơi ở Đà Lạt với ba mẹ, mà lại là chuyến đi rất dài ngày nữa chứ.
- Thân bài:
Ba mẹ đã chuẩn bị rất đầy đủ cho chuyến đi này. Từ mấy hôm trước, ba mẹ đã nhờ người bạn đạt mua vé ở trên mạng. Áo khoát, áo rét, găng tay và khẩu trang mẹ cũng đã chuẩn bị tươm tất.
5 giờ 30 phút, khi khách đã lên xe đầy đủ, anh tài xé cho xe hú một hồi còi dài rồi cho xe từ từ chuyển bánh. Thành phố lúc sớm mai thật quang đãng, mát mẻ. Trên đường, người và xe cộ còn thưa thớt. Ra khỏi thành phố, xe rẽ ra quốc lộ I và bắt đầu tăng tốc. Tôi ngồi ghế sát cửa sổ nên tha hồ ngắm phong cảnh hai bên đường.
Từ đây, quốc lộ 20 uốn mình chạy giữa một màu xanh bát ngát của những rừng cao su nối tiếp nhau. Phong cảnh mỗi lúc một khác. Chiếc xe lên dốc, xuống đèo liên tục. Có những đèo rất cao và dài hàng chục cây số. Anh lái xe bình tĩnh và khéo léo lái xe qua những chặng đường cheo leo, nguy hiểm, một bên là núi cao, một bên là vực sâu. Hành khách tỏ vẻ rất yên tâm, hoàn toàn trông cậy vào tay lái thành thạo của anh. Một số người ngả đầu vào thành ghế ngủ ngon lành. Ba giờ chiều, xe đã tới địa phận thành phố Đà Lạt, điểm du lịch nổi tiếng trong cả nước.
Từ xa, tôi đã nhìn thấy những đồi thông nối tiếp nhau. Anh lái xe dừng lại cho du khách chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thác Pren. Nước từ trên cao xối xuống như một tấm rèm màu trắng khổng lồ. Tiếng thác đổ đều đều, triệu triệu bụi nước li ti óng ánh. Càng tiến vào gần thành phố, khung cảnh càng hấp dẫn hơn. Ồ! Quả là một cảnh tượng lạ lùng bày ra trước mắt như trong một câu chuyện thần tiên. Giữa rừng thông, thấp thoáng những ngôi nhà mái nhọn, lợp ngói đỏ tươi trông như những lâu đài huyền bí.
Nửa giờ sau, xe đỗ trước cửa khách sạn Anh Đào. Khách sạn nhỏ nhưng xinh đẹp và đầy đủ tiện nghi. Bữa ăn đầu tiên, chúng tôi được thưởng thức những món ăn cao nguyên thật ngon miệng. Đêm hôm ấy, vì mệt mỏi sau nhiều giờ ngồi xe, tôi nằm trong phòng ấm, kéo chiếc chăn bông lên tận cổ và ngủ một giấc say sưa.
Suốt mấy ngày ở đây, tôi được đi thăm rất nhiều cảnh đẹp của Đà Lạt như hồ Xuân Hương, thác Cam Ly, đồi Cù, Đồi thông hai mộ, thung lũng Tình Yêu, hồ Đa Thiện, thiền viện Trúc Lâm… Thích nhất là làn sương Đà Lạt. Buổi sớm, sương phủ tràn khắp phố. Từ trên cao nhìn xuống, nhưng ngôi nhà cổ bồng bềnh giữa làn sương như trong cổ tích. Trên lá thông, giọt sương đọng lại ẩm ướt. Nắng len, giọt sương long long, tôi đưgs ngắm mãi mà không biết chán.
Ba mẹ chụp cho tôi rất nhiều ảnh. Lần này, tỏ tỏ tài chụp ảnh điêu luyện, chụp cho mẹ con tôi không biết bao nhiêu là ảnh. Tôi thích nhất là kiểu cưỡi ngựa trên đỉnh đồi, dưới gốc thông cổ thụ. Vào ban đêm, ba mẹ đưa tôi đi chợ Đà Lạt. Tôi sững sờ trước sự phong phú, tươi đẹp của các loài hoa xứ lạnh: hồng nhung, hồng vàng, lay-ơn, thược dược, cẩm chướng, phong lan, địa lan… và bao nhiêu loại cúc khác nhau. Trái cây cũng thật hấp dẫn: mận, đào, dâu tây, cam, bơ, nho, táo… thứ gì cũng ngon, cũng rẻ. Đà Lạt đúng thật là thiên đường của hoa đẹp và trái cây tươi xanh, không đâu bằng được.
Mẹ tôi mua lấy mấy hộp mứt dâu, dâu tươi và một túi xách đầy những trái bơ sắp chín về làm quà. Chắc là bà tôi và bé Hồng sẽ thích lắm đây. Bà thích nhất là ăn loại bơ sắp dẻo của Đà Lạt, lần nào cô Tuyến về Đà Lạt, bà đều gửi mua hộ bà. Còn bé Hồng, em gái tôi thích nhất là dâu tươi Đà Lạt. Nhà có dâu tươi là chỉ mình nó ăn hết.
Một tuần tham quan trôi qua vùn vụt. Đã tới lúc tạm biệt Đà Lạt, trở về với mái ấm gia đình. Tôi tiếc lắm nhưng phải về thôi. Lúc xe rời bến, tôi thò đầu ra cửa sổ, lưu luyến vẫy chào những rừng thông, ngọn núi, con đường, những thung lũng mờ sương, những mái nhà xinh xắn và những vườn hoa rực rỡ… Tạm biệt nhé, Đà Lạt. Hẹn ngày này sang năm, tôi sẽ quay trở lại.
- Kết bài:
Chuyến đi thú vị đã mở mang tầm hiểu biết của tôi về đất nước, con người. Đất nước mình đâu đâu cũng đẹp như tranh và con người thật nhân hậu, hiếu khách. Đà Lạt mãi mãi để lại trong tôi những ấn tượng không thể nào quên. Có lẽ, lần sau có dịp, tôi cũng sẽ chọn Đà lạt là điểm đến cho chuyến đi của mình. Lần này, nhất định tôi sẽ xin ba mẹ cho bé Hồng cùng đi. Tất nhiên, nó phải cố gắng học giỏi mới được đi.
Bài tham khảo:
- Mở bài:
Tôi được sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, tôi đã quá quen thuộc với cuộc sống nhộn nhịp ở đây nên tôi đã cùng gia đình du lịch một chuyến Đà Lạt.
- Thân bài:
Ngày đầu tiên rời xa Sài Gòn, trong lòng cảm thấy háo hức và nôn nóng. Trên đường đi tôi thấy phong cảnh bên ngoài trời xanh mây trắng rất đẹp , mãi mê ngắm cảnh tôi buồn ngủ nên tôi quyết định làm một giấc rồi dậy ngắm tiếp, đến khi tôi tỉnh thì xe đến nơi lúc nào tôi cũng không hay.
Trước mắt tôi là khung cảnh Đà Lạt thật kỳ diệu, ở đây có cảm giác khác hẳn nơi tôi sống là nó rất bình yên và lãng mạng. Đà Lạt không những đẹp mà còn được biết đến những nơi như hồ Xuân Hương, thác Cam Ly, đồi Cù, Đồi Thông Hai Mộ, đến đây mọi người có thể sống ảo cùng với phong cảnh chẳng khác gì phong cảnh của Hàn Quốc.
Với cái lạnh êm êm của xứ sở sương mù, chúng ta có thể cùng nhau đi chợ đêm để thưởng thức những cái bánh tráng nước và những trái bắp nóng hổi và uống ly trà nóng thì hết sảy không còn gì tuyệt bằng. Đi ăn xong chúng ta có thể đi ngắm các loài hoa tươi đẹp ở xứ lạnh: hoa hồng, hoa ly, cẩm chướng và vô ngàn loại hoa đặc sắc khác nhau .
Sáng hôm sau gia đình tôi cùng nhau đến vườn dâu , nơi đây chúng ta có thể sống ảo cùng những trái dâu và được thưởng thức những trái dâu tại chổ, sau khi đi qua vườn dâu xong chúng tôi đi mua quà bánh kẹo mứt về biếu xóm làng và họ hàng .
Đà Lạt còn nổi tiếng với những loại mứt trái cây rất ngon mà giá cả cũng vừa phải, đến Đà Lạt thì nên mua thử mứt trái cây Đà Lạt, vị chua chua của trái cây và ít vị ngọt từ thịt trái và vị ngọt của đường, ăn vào bạn sẽ nhớ đến cái cảm giác mình đang ở Đà Lạt.
- Mở bài:
Ai mà chẳng háo hức đi tham quan, du lịch ở đâu đó. Mỗi chuyến đi đều mang lại cho chúng ta những niềm vui lớn. Cảm ơn Đà Lạt, xứ sở của sương mù và vẻ đẹp yên bình. Một ngày nào đó nhất định tôi sẽ đến Đà Lạt một lần nữa.