mieu-ta-dong-song-que-em

Miêu tả dòng sông quê em

Miêu tả dòng sông quê em.

  • Mở bài:

Quê em ở Gia Lai, nơi có dòng sông Ayun quanh năm tuôn chảy. Con sông hiền hoà, bao đời gắn bó với con người, bồi đắp nên cuộc sống trù phú, tốt tươi hai bên bờ.

  • Thân bài:

Đẹp nhất là dòng sông Ayun quê em. Sông Ayun không kì vĩ như sông Đà ở Tây Bắc hay mênh mông như sông Hậu ở miền Cửu Long mà đẹp bởi cảnh sắc hai bên bờ sông êm đềm và thơ mộng như chốn thần tiên.

Dòng sông bắt nguồn từ đại Trường Sơn hùng vĩ. Thẳm sâu trong những cánh rừng già, những luồng lạch chảy ra kết tụ thành dòng Ayun. Từ đó, dòng sông hùng dũng như một con rồng vượt núi băng rừng lao về phía đồng bằng. Đến vùng Ayun, dòng sông như chững lại, uốn lượn quanh chân núi tạo nên mọt cánh đồng màu mỡ cho đến tận miền xuôi.

Đẹp nhất là Ayun mùa xuân về. Mùa xuân, khi cái rét lui về những khu rừng xa, khí trời trở nên ấm áp hơn, dòng Ayun như một gái trẻ khoát chiếc áo xanh tươi giữa đại ngàn bao la gió hát. Hai bên bờ sông, những cây chò đứng sững sững như những anh lính canh uy nghi và trầm mặc. Trên ngọn cao, phong lan thả chùm hoa tím rịm. Những lùm vò vẽ chín dệt vàng lưng chừng đồi. Đâu đó, tiếng chim chìa vôi gọi bạn vang vọng rừng xanh.

Mùa hạ, dòng Ayun vơi nước, phơi ra những bãi cát vàng ươm lóng lánh ánh trời. Dòng nước trong vắt rào rào đổ qua khe đá như pha lê tuôn ra từ giếng ngọc, đặt bàn chân xuống thấy mát rượi. Dưới tảng đá sâu, mấy con cá rô tung tăng bơi lội, chốc chốc lại ngoi lên đớp bóng, trông thật thích mắt.

Em thích nhất là đá trên bờ và dưới lòng sông. Những tảng đá to hơn những con voi, bằng phẳng và vững chắc. Chiều chiều, mọi người trong làng thường cùng nhau mở tiệc trên những tảng đá ấy, vừa ăn uống chuyện trò, vừa ngắm nhìn dòng sông êm êm nước chảy. Có mấy anh chị còn mang theo cả dàn nhạc cùng nhau ca hát thật vui vẻ.

Với người trong làng, sông Ayun không những là người mẹ vĩ đại cung cấp nước tưới cho những cánh đồng lúa ngày càng màu mỡ, tốt tươi mà đó còn là dòng sông thiêng liêng. Từ xa xưa, người trong làng đã sống gắn bó với dòng Ayun, cùng trải qua biết bao gian khổ. Dòng nước ngọt mát đã nuôi dưỡng và che chở con người biết bao đời nay. Ai đi xa làng cũng mang theo trong tim mình hình bóng dòng Ayun. Ai ở xa trở về, cũng đều tắm mình dưới dòng Ayun, để cho dòng nước mát lành xoa dịu những vất vả, gian nan. Người trong làng không ai dám xúc phạm dòng sông, luôn giữ gìn dòng sông thật sạch sẽ và trong xanh.

  • Kết bài:

Những dòng sông bao dung chỉ biết cho đi chứ không bao giờ đòi hỏi điều gì. Mỗi lần về thăm quê, em đều đòi ba dẫn ra bờ sông Ayun ngắm nhìn dòng nước trong vắt róc rách chảy qua gờ đá, đặt chân xuống dòng nước để cảm nhận cái cảm giác mát rượi, hiền hoà và dễ chịu vô cùng. Mỗi lần như thế, em thấy càng thêm yêu mến dòng sông, yêu mến quê hương mình.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang