Bài thơ: Nói với em

Nói với em – Hoàng Thảo

Những điều cần phải quên
Thì em ơi đừng nhớ!
Đường đời nhiều trắc trở
Để không còn mộng mơ…

Bóng liễu rũ bên hồ
Lệ trời loang trên lá
Con chim quyên nức nở
Khóc hết mùa thu qua…

Lá xanh vẫn thay màu
Đất trời luôn luân chuyển
Lòng người không phải bến!
Là con thuyền du di…

(Giấc mơ có thật, 16/10)

Có người nói chỉ khi nào ta đau khổ, ta mới nghĩ về tình yêu và sự mong manh của nó. Ta thấy nó dễ vỡ, thấy nó vô hình, thấy nó dễ tan biến giữa mênh mông đời thực. Dù ta đã nắm chặt lấy nó ở trong tay, cất giữ nó ở trong tim nhưng vẫn không thôi lo lắng về một ngày nào đó, cái ta đang nắm chặt, ta đang giấu kín kia chỉ là ảo ảnh mà thôi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang