“Nhờ có tình yêu thương, sự quan tâm một cách chân thành mà những nỗi đau. Vết thương trong tâm hồn được hàn gắn khiến cho xã hội ngày một phát triển tốt đẹp hơn”
Tất cả mọi thứ đều có thể nhìn thấy dưới ánh sáng của lòng nhân đức.
Trong cuộc sống, trước những sự tiến bộ vượt bậc về khoa học kĩ thuật hay sự ganh đua về mặt kinh tế tài chính, khiến cho tình cảm giữa người với người cũng dường như đã dần trở nên xa cách hơn! Nhưng lại có một thứ cảm xúc, sự quan tâm rất chân thật mà mãnh liệt có thể lan truyền từ người này sang người khác một cách vô hình mà không phải ai cũng có thể như thế được …
Trong một lần đọc cuốn sách nói về Tình Yêu Thương, tôi đã đọc được câu chuyện “Kẻ Giả Danh”. Câu chuyện xoay quanh về cuộc sống của một chàng trai vì mê muội những thú vui xa hoa mà phải tù túng đến mức không còn tiền để sống. Hắn lê thê bước vào một tụ điểm cafe Internet để mong kiếm được ít tiền nhờ việc Chat qua Chat lại.
Trong khi đang lướt tìm đối tượng để chọc ghẹo thì bỗng hắn thấy dòng tin nhắn tìm ông già Noel của một cậu bé. Hắn tìm hiểu và biết được cậu bé đang sống trong một ngôi biệt thự vắng vẻ, ít người qua lại và cậu bé này không thiết tha gì những món quà Noel mà chỉ quan tâm đến việc muốn gặp và vui chơi cùng ông già Noel.
Trong đêm Noel, ba mẹ cậu bé ấy sẽ đi lễ đêm, chỉ có một mình cậu bé ở nhà. Nhận thấy đây là một cơ hộ, hắn nhắn tin giả danh là ông già Noel để hẹn gặp cậu bé vào tối đêm đó! Hắn tìm đến một trung tâm nhận giao phát quà Noel và nhập vai thành ông già Noel. Hắn chuẩn bị kĩ lưỡng mọi thứ và lập kế hoạch chi tiết để đêm Giáng Sinh tiếp cận cậu bé đó và khoắn sạch đồ đạc trong nhà sau đó cho vào túi đựng quà rồi tẩu thoát.
Đêm hôm đó, đúng như dự đoán của hắn, ba mẹ của bé đi hết chỉ còn mỗi Thiên Ân (tên của cậu bé) ở nhà. Cậu trằn trọc, nôn nao không ngủ để chờ ông già Noel đến. Những tưởng sẽ thực hiện như kế hoạch nhưng không ngờ hắn lại bị bé Thiên Ân phát hiện không phải là ông già Noel thật mà chỉ là người trong trung tâm giao quà Noel mà thôi! Để đối phó lại tình huống, hắn lấy lí do là ông già Noel nhờ hắn tới để chơi với bé.
Trước những lời tâm sự tận đáy lòng của bé Thiên Ân về sự lãng quên chăm sóc của ba mẹ của bé và chỉ biết bắt ép cậu bé học khiến hắn dường như quên lãng thời gian và kế hoạch sắp xếp từ trước. Hắn hoà mình vui đùa cùng cậu bé một người bạn. Sau một hồi lâu chơi đùa, hắn bỗng nghe tiếng mở cổng/ Đó là ba mẹ của cậu bé ấy đã về. Hắn tạm biệt cậu bé và không quên hứa là sẽ quay lại chơi với cậu bé!
“Tình yêu thương có thể giúp đỡ, cảm hoá tâm hồn của những người xung quanh bằng sự quan tâm, chân thành “ . Có tình yêu thương, con người sẽ quan tâm đến nhau. Đạo đức, phẩm chất và nhân cách cũng dần trở nên tốt đẹp hơn. Nó nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta ngày càng hoàn thiện hơn về nhiều mặt. Nhờ có tình yêu thương, sự quan tâm một cách chân thành mà những nỗi đau. Vết thương trong tâm hồn được hàn gắn khiến cho xã hội ngày một phát triển tốt đẹp hơn.
Tình yêu thương là sự quan tâm, yêu thương chân thành giữa người với người nhưng không toán tính, không vụ lợi mà lại có thể lan truyền những năng lượng tốt cho những người xung quanh. Đó là thứ tình cảm thiêng liêng, quý báu mà không phải người nào cũng có thể sở hữu và nhận lại được! Vậy tại sao chúng ta phải cần có tình yêu thương? Vì đó là phẩm chất cao quý mà mỗi con người đều cần có. Tình yêu thương cũng dường như là sợi dây vô hình kết nối những trái tim yêu thương lẫn nhau giữa con người với con người lại với nhau .
Minh chứng mà chúng ta dễ dàng thấy được đó chính là những phong trào kêu gọi sự giúp đỡ đồng bào miền trung bị lũ lụt tàn phá. Khi đất nước Nhật Bản bị sóng thần ập vào đã để lại biết bao hậu quả đau thương về người, về của cho đất nước này. Tình yêu thương đã được nhân rộng khắp thế giới khi mà phong trào ủng hộ giúp đỡ nhân dân Nhật Bản khắc phục phần nào nỗi đau thương, mất mát này được nổ rộ và mạnh mẽ.
Những sự việc nêu trên thể hiện tình yêu thương con người luôn luôn sẵn có trong trái tim của mỗi con người. Khi có dịp, tấm lòng yêu thương ấy bỗng trỗi dậy mạnh mẽ như đợt sóng trào dâng. Ngoài những hoạt động, phong trào lớn đó thì ở ngay lớp tôi cũng có những bạn có gia đình rất nghèo khó cần được giúp đỡ. Vì gia đình quá khốn khó mà nhiều bạn phải nghỉ học để phụ giúp gia đình mưu sinh. Chúng tôi là học sinh tuy không có nhiều tiền. Nhưng mỗi người một ít, mỗi ngày góp chút ít thì sau một khoảng thời gian chúng tôi vẫn có thể giúp đỡ những bạn nghèo khó này đi học dưới sự giúp đỡ dưới sự giúp đỡ của quý thầy cô trong nhà trường. Những biểu hiện đó phần nào nói lên tình yêu thương luôn có mặt ở khắp mọi nơi.
Tuy vậy, trong đời sống của chúng ta vẫn còn đâu đó rất nhiều những kẻ thờ ơ, ghẻ lạnh, vô tâm trước sự đau khổ vất vả của những người xung quanh mình. Họ bỏ mặc, họ không hề quan tâm và thờ ơ với tất cả. Những con người này cần phải bị xã hội lên án kịch liệt. Ta dễ dàng bắt gặp những con người này khi ở ngoài đường một người bị tai nạn, té xe xuống đường thì biết bao nhiêu cặp mắt đổ dồn vào cảnh tượng đau thương đó mà không một cánh tay dang ra cứu giúp.
Nhưng có biết bao người lại quên mất đi tình yêu thương. Họ bị sự ồn ào của cuộc sống, bị lu mờ bởi vật chất nên để tình yêu thương nguội lạnh. Vì cái tôi, vì cuộc sống đơn điệu của bản thân mà họ bỏ mặc những thứ xung quanh. Có nhiều người đã mắc căn bệnh “Vô Cảm”, dửng dưng trước những hoàn cảnh đáng thương. Họ không giúp đỡ người khác chỉ bởi sợ bị mang vạ vào thân…. Vì vậy, họ không biết nói tiếng sẻ chia, cứ khư khư trong vỏ bọc của riêng mình. Và từ đó, luôn sống trong ngờ vực, đố kị, ganh ghét,… Chúng ta nên phê phán, nên chỉ cho họ thấy sống là cần biết cho đi, chứ không chỉ là sự nhận lại, để họ có thể được hòa nhập vào thế giới tràn ngập yêu thương.
Thật tuyệt vời nếu trên mặt đất này con người luôn yêu thương lẫn nhau. Lúc ấy, cuộc sống sẽ thật yên bình và hạnh phúc. Mỗi chúng ta hãy nuôi dưỡng trong trái tim mình những viên đá ngũ sắc yêu thương để tô vẻ cho đời màu sắc của hòa bình, của hạnh phúc. Tình yêu thương chính là một phẩm chất đạo đức nhân cách cao quý mà ai ai cũng nên có và phát huy.
Dù là âm thầm giúp đỡ, hay công khai giúp đỡ, họ đều không cần mọi người biết đến, không cần mọi người tuyên dương, ghi danh. Chỉ cần nơi nào có tình yêu thương, nơi đấy thật ấm áp, và hạnh phúc.