Tình yêu thương! Nó luôn ở đấy! Nó ở trong trái tim ta!

Tình yêu thương! Nó luôn ở đấy! Nó ở trong trái tim ta!

“Nó ở đấy, không thể mất đi mà chỉ có thể bồi đắp thêm vào cho đến vô tận. Tình yêu thương luôn sẵn có, luôn lan tỏa ra trong chúng ta. Chỉ là bạn không cảm nhận được nó thôi”.

Chúng ta đang cùng sống chung dưới một mái nhà mà đấng tạo hóa đã tạo ra. Bạn thấy đấy, mọi thứ trong mắt chúng ta thật bình thường. Nhưng mọi thứ có thể cùng chung sống với nhau đến bây giờ đều nhờ vào những món quà vĩ đại. Những điều đó chỉ đơn giản là “gia vị” mà đấng tạo hóa đã ban cho chúng ta, nó là những phẩm chất để tạo nên sự dễ thương, gần gũi giữa các sinh vật với nhau. Và một trong số những phẩm chất đó là tình yêu thương.

Tình yêu thương là cây cần gắn kết giữa mọi người. Bạn không cần tìm kiếm nó. bởi từ khi chúng ta được sinh ra, nó đã được mặc định là nằm sâu trong tim ta. Có lẽ, không thể có một định nghĩa nào có thể nói hết được yêu thương là gì? Hay yêu thương không thể được đựng trong một vật giới hạn. Nó ở đấy, không thể mất đi mà chỉ có thể bồi đắp thêm vào, cho đến vô tận.

Tình yêu thương luôn tỏa ra trong chúng ta, chỉ là bạn không cảm nhận được nó. Tình yêu thương có thể được thể hiện qua nhiều cách. Có thể đó là một lời nói chân thành hay một món quà ý nghĩa. Có thể đơn giản hơn chỉ là một cái ôm, một hành động tốt đẹp, nhỏ nhặt. Tình yêu thương còn có thể được thể hiện giữa mọi người, mọi vật, hoặc những người xa lạ…

Tình yêu thương còn là sự đồng cảm, thấu hiểu và sự khiêm tốn đáng kính của con người. Chuyện kể rằng vào một đêm Giáng Sinh nọ, ở ngoài thành Vienne, một người lữ khách mệt mỏi lê từng bước chân trên tuyết. Kèm theo đó là một phong cảnh ảm đạm của ngày đông lạnh giá. Vienne đang cố gắp thức tỉnh qua việc thắp những ngọn đèn đường bàng bạc.

Trong không khí ẩm ướt ấy, tiếng đàn và tiếng hát của dàn đồng ca nhà thờ như muốn truyền cho người khách ấy một chút ấm lòng. Nhưng không, người khách ấy không hề quan tâm đến giai điệu ấy, ông đang chìm trong nỗi thất tình đâu xót. Tiếng giày nghiến lên tuyết và cứ tiếp tục đi. Có vẻ như đích đến của người ấy là vô tận. Gió ngày càng lúc càng càng mạnh. Cái rét buốt muốn kéo người đàn ông ấy trở về thực tại.

Phía xa kia có một căn nhà gỗ xinh xắn. Người khách lạ vội vàng đến kêu cửa. Mở cửa là một người đàn ông trung niên vui vẻ đón anh vào nhà. Không gian thật kì lạ. Ngôi nhà nhỏ nhắn vừa đủ ấm cho gia đình bốn người chủ nhà.
Người khách để ý thấy còn có một cây đàn piano cũ kĩ. Có vẻ như không ai biết chơi cả bởi nắp đàn được đậy cẩn thận. Họ ngồi quay quần bên nhau như thể người khách ấy cũng là người trong gia đình.

Tình cảm giữa những người xa lạ đã truyền cho anh hơi ấm và lãng quên đi nỗi buồn trước đó. Họ cùng kể nhau nghe những câu chuyện hay. Bầu không khí ấy thật hạnh phúc. Dứt những câu chuyện, người chủ nhà nhìn về phía cây đàn bồi hồi kể. Hồi ấy, sau khi chúng tôi kể truyện, người con gái lớn sẽ đánh vài bản để ca ngợi đêm giáng sinh này. Nhưng….. nó đã ra đi mãi mãi bởi một cơn bạo bệnh. Nói đến đây, như có một thế lực vô hình đẩy người khách bước đến cây đàn. Anh nhẹ nhàng đặt tay lên từng phím đàn. Lướt nhẹ kèm theo đó là những giai điệu như muốn in sâu vào lòng người.

Tiếng nhạc ấy như sức mạnh to lớn đủ để khiến cho tim người khác ấm lòng. Tiếng nhạc du dương như ca ngợi lòng yêu thương, xóa tan nỗi đau đớn và khơi dậy trong lòng người khát vọng sống. Người chủ nhà hạnh phúc vì đã được nhận một món quà quá đặt biệt của người khách xa lạ trong đêm giáng sinh.

Câu chuyện ấy đã truyền cho ta một cái gì đó rung động. Phải chăng ta đã cảm nhận được hơi ấm của tình yêu thương. Ngụ ý của tác giả và nó cũng cho chúng ta thấy sức mạnh của tình yêu thương. Nó có thể sưởi ấm một trái tim lạnh giá, lấp đầy một lỗ hỏng trái tim.

Dù chỉ là tình cảm giữa những người xa lạ cũng đã đủ bù đắp những khoảng lặng của nhau. Bạn hãy tưởng tượng xem nếu đó là tình cảm dối với gia đình mình thì nó còn to lớn đến nhường nào. Bạn hãy dành thật nhiều tình cảm cho những người yêu quý bạn. Kể cả chỉ là một nụ hôn cho mẹ, một cái ôm cho ba,… Bấy nhiêu cũng đã làm cho ba mẹ bạn hạnh phúc.

Tình yêu thương của bạn không cần người khác biết đến. Hay dù dành cho ai thì đó cũng đều xứng đáng cả. Bạn có đồng ý với tôi rằng nếu bạn dành tình yêu ấy cho người khác làm cho cuộc sống của bạn bỗng dưng tốt đẹp và vui vẻ hơn sao. Hãy trao tình yêu thương cho mọi người, bởi tôi tin rằng có cho đi thì sẽ nhận lại. Có thế tình yêu thương mới có thể lan tỏa đến tận cùng của trái đất.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang