Viết đoạn văn miêu tả vẻ đẹp thác nước.
Vượt qua con dốc, cảnh tượng hùng vĩ hiện ra trước mắt khiến tôi sững sờ. Một dòng thác lớn, cột nước trắng xóa đổ dài xuống con vực, tiếng nước ầm ầm dội vào ghềnh đá, lòng sông sôi sùng sục, bọt nước bắn tung tóa, khói nước tỏa mù mịt khắp một cánh rừng. Lúc này, mặt trời cũng đã nghiêng nghiêng núi, ánh nắng vàng hiu hắt như dát vàng lên cái nền trắng bạc, huyền hồ nhu trong cổ tích. Tôi nhìn kĩ, phía lưng chừng thác, ngay cạnh cột đá nhô cao, mấy con voọc đang đu cành cây uống nước. Voọc núi quả thực là loài tinh khôn. Chúng không bao giờ uống nước ở nơi thấp bởi sợ bị thú dữ và những người thợ săn rình rập. Chúng chọn nơi lưng chừng thác bởi ở vị trí ấy, chẳng có con thú nào, hay người thợ săn nào lên tới được.