Tháng 6 2017

Lưu Trữ

Bài thơ: Về núi

Về núi Người về núi thẳm Bạn cùng nước mây Tụng kinh vô sự Đáp lời cỏ cây Đưa tay lên hái Quả trăng trên đồi Thả xuống dòng nước Thế gian bồi hồi Gối tay nằm ngủ Giữa trời chim ca Gió hây hây thổi Mộng đời bao la Hoa nở trắng rừng Cây […]

Lưu Trữ

Bài thơ: Góc chiều

Góc chiều Người về sỏi đá phân bua Chiều hoang lá đổ, rừng thưa thu vàng Chiều lay lắt khói không gian Bơ vơ hạt nắng còn đang thẫn thờ Nghìn trùng xa lắng hồn mơ Có con bướm trắng ngẩn ngơ cuối trời Người đi đâu mấy dặm khơi Mắt xanh xao ngó chơi

Lưu Trữ

Bài thơ: Tìm em

Tìm em Gánh sầu leo dốc núi Đổ buồn ra biển đông Tìm em trong cát bụi Ném đời qua sắc không Hái hoa đồng trước ngõ Động giọt sương ngủ yên Ngỡ em về đâu đó Làm vỡ đá ưu phiền Vui buồn con sóng vỗ Dập dìu ngõ tử sinh Người về tìm

Lưu Trữ

Bài thơ: Lên chùa

Lên chùa Chùa xa lần bước trèo lên Tay vin đá núi chênh vênh cõi nào Mây bồng bềnh xuống đèo cao Gió ru cành lá suối xao trắng nguồn Chim chiều hót vọng núi non Đâu đây tiếng mõ hãy còn như mơ Bâng khuâng chân bước ngẩn ngơ Nghe chừng lạc giữa đôi

Lưu Trữ

Bài thơ: Em có về

Em có về! Em ở đó cuối chân trời mơ ước Chiêm bao tìm về cõi mộng ban sơ Lời tình ru theo dòng đời chấp chới Hoa đong đưa năm tháng có mong chờ? Bàn chân bước đụng tinh cầu giá lạnh Mở vòng tay ôm khoảng trống mênh mông Hồn mơ ngủ trên

Lưu Trữ

Chùm thơ về danh nhân đất Việt

Phù Đổng Thiên Vương Chú bé hồn nhiên “mở” miệng cười Giặc Ân một lũ “trẻ con” ơi! Vươn vai hóa hiện oai thần tướng Ngựa sắt “xung thiên” đánh “giặc trời” Dẹp lũ tham tàn, quân cướp nước Giang sơn an vững, bé rong chơi. Từ Xuân Lãnh – 2004 Ngô Quyền Cọc gỗ

Lưu Trữ

Bài thơ: Không đề

Không đề Người về trên đỉnh núi Đốt lửa gọi trăng sao Dưới chân đồi nước chảy Sóng vỗ bờ lao xao Có con chim mùa hạ Bay qua suối trăng mơ Lạnh lùng lên tiếng gọi Hạt sương rơi hững hờ Lá rừng thì thầm nói Giớ ơi hãy về đây Đàn lên sầu

Lưu Trữ

Bài thơ: Đêm gác trọ

Đêm gác trọ Góc phố ta về đêm gác trọ Nghe mưa buồn rớt lạnh bồi hồi Đèn khuya một bóng hồn day dứt Chợt gió giao mùa nhớ chết thôi. Đã hết rồi em mùa phượng đỏ Sang thu vàng rụng lá thu bay Ta nghe trong gió sầu ngăn ngắt Buổi biệt ly

Lưu Trữ

Bài thơ: Chiều trên nương rẫy

Chiều trên nương rẫy Em đứng trên nương rẫy Tóc chiều theo gió bay Xôn xao ơi – giọt nắng! Hờn ghen ơi – nước mây! Em hát giữa trời đất Vang vọng khắp núi non Đá buồn rơi lệ khóc Suối buồn bỏ xa nguồn! Em hái cành hoa tím Thả xuống chiều sương

tu-huyet-cam-xuc
Lưu Trữ

Bài thơ: Tuy Hòa

Tuy Hòa Thăm thẳm đồng xanh lúa mướt tươi Từng không lơ lửng cánh cò bơi Ráng hồng ánh rực chân mây Hạ Gió biếc lung linh ngọn tháp Hời Mấy khúc sông Đà thương chất ngất Một hòn núi Nhạn nhớ chơi vơi Đá Bia đứng ngóng chiều sương phủ Đỉnh Chóp vươn cao

Lên đầu trang