ke-lai-chuyen-di-bien-phan-thiet-da-de-lai-cho-em-nhieu-suy-nghi-va-tinh-cam-sau-sac

Kể lại chuyến đi biển Phan Thiết đã để lại cho em nhiều suy nghĩ và tình cảm sâu sắc

Kể lại chuyến đi biển Phan Thiết đã để lại cho em nhiều suy nghĩ và tình cảm sâu sắc

  • Mở bài:

Có thể nói, không có nơi nào mang vẻ đẹp hoang sơ, mộc mạc và có sức hấp dẫn mạnh mẽ như biển Mũi Né Phan Thiết. Sự kết hợp hài hòa giữa biển trời trong xanh, đồi cát vàng thơ mộng và một vùng văn hóa Chăm đầy sắc màu đã khiến nơi đây trở thành trung tâm du lịch hấp dẫn, đón chân biết bao du khách ghé thăm. Chuyến đi cùng gia đình về Mũi Né năm ngoái với những trải nghiệm thú vị đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ và tình cảm sâu sắc, khiến tôi còn nhớ mãi.

  • Thân bài:

Vì để cho chúng tôi có những trải nghiệm chân thực nhất, ba mẹ quyết định đến Mũi Né Phan Thiết bằng tàu lửa. Cung đường xe lửa từ Sài Gòn đến Mũi né chạy dọc dài ven biển với tổng chiều dài khoảng 270km. Lúc bước lên tàu, tôi vô cùng háo hức vì đó là lần đầu tiên tôi đi xe lửa. Thằng Hiển, em trai tôi, cũng háo hức không kém, Nó đã yên vị trên ghế ngồi, tây ôm chặt con gấu bông, sẵn sàng cho một hành trình thú vị.

Tàu rời khỏi thành phố, vượt qua những rừng cao su đơn điệu rồi đến không gian rộng lớn. Hiện ra trước mắt tôi là những dòng sông trong xanh uốn lượn quanh vùng châu thổ. Tiếp đến là những bãi biển hoang sơ, mộc mạc, rì rào sóng vỗ, những ghềnh đá với biết bao hình thù kì thú, những làng chài bình yên dưới tán dừa xanh ngút ngàn, những đồi cát trắng tinh trải dài đến ngút tầm mắt, những khu vườn thanh long chín đỏ với những cộc trụ thẳng tăm tắp vùn vụt chạy qua, những quả đồi xanh mơ mộng như một bài thơ, những ruộng muối trắng xóa rồi đến những đồng lúa xanh rì. Đoàn tàu vùn vụt lao đi. Những ngôi chùa lấp ló trên đỉnh đồi, những ngôi làng xưa nơi còn thấp thoáng hình dáng những chiếc xe bò và cỏ khô phơi giữa cái nắng hè oi bức. Quả thực, hành trình dọc theo tuyến đường tàu ven biển mang đến cho tôi một trải nghiệm hoàn toàn mới lạ, mới hay đất nước mình xinh đẹp đến thế.

Đến Mũi Né, gia đình tôi quyết định nghỉ ngơi tại khách sạn ngay cạnh bờ biển để hồi phục sức lực sau một chặng đường dài mệt mỏi.  Bữa cơm trưa với món cá kho và canh chua tuyệt ngon, tuy đơn giản nhưng hương vị rất mới lạ. Sau một giấc ngủ ngắn, ba đưa anh em tôi đi tắm biển. Ba nói, khi cơ thể mệt mỏi, ngâm mình thư giãn trong nước là cách tốt nhất để làm giảm căng thẳng, lấy lại sinh lực. Tôi làm theo lời ba, nằm yên trên phao hơi, cứ để sóng biển dập dờn tắm mát cơ thể, mắt ngắm nhìn trời xanh bao la. Còn thằng Hiển thì mãi nghịch ngợm với mấy con còng gió. Hàng dừa cao vút nhoài thân ra biển rồi vút ngọn lên cao, cành lá rì rào như dáng hình vũ nữ đang múa trong gió.

Buổi tối, ba mẹ dẫn chúng tôi đi ăn ở Mr.Crab, một quán ăn gần bờ kè Mũi Né. Thực đơn hải sản ở Mr. Crab không quá thịnh soạn nhưng rất đầy đủ. Một không gian yên tĩnh, ấm áp giúp thực khách tận hưởng trọn vẹn niềm vui bên bờ biển. Hải sản tươi ngon bắt đầu dậy mùi thơm phưng phức trên vỉ nước than hồng.

Ngày hôm sau, chúng tôi đến Bàu trắng. Nằm biệt lập với thành phố phồn hoa, náo nhiệt, Bàu Trắng sở hữu khung cảnh thiên nhiên kỳ vĩ, hoang sơ với những đồi cát cao ấn tượng. Bởi thế, Bàu trắng được xem là một tiểu sa mạc hiếm có ngay cạnh bờ biển. Sự đối lập giữa sa mạc cát khô và hồ nước trong xanh tạo cảm giác hấp dẫn và thích thú vô cùng. Bàu nước uốn lượn dịu dàng và tĩnh lặng giữa đồi cát như ẩn chứa biết bao điều kì bí. Ở giữa hồ, thỉnh thoảng có một vài cụm sen vươn lên khỏi mặt nước, tán lá xòe rộng, hoa hồng tím tạo một điểm nhấn rất bắt mắt. Ngoài rìa cát, những bãi cỏ xanh rờn vẽ lên một đường viền, tạo điểm nhấn khá án tượng. Ngày hôm ấy, ba mẹ quyết định cắm trại trên đồi cát, ngắm hoàng hôn. Các bạn không thể tưởng tượng nổi vẻ đẹp của bãi cát Bàu Trắng khi mặt trời dần lạn, hoàng hôn buông xuống, cánh đồng cát bao la bật lên ánh sáng vàng vàng, phút chốc rực rỡ rồi chìm trong bóng tói bất tận. Cảnh tượng ấy đủ khiến tôi còn nhớ mãi cho đến bây giờ.

Ngày thứ ba, ba mẹ đưa anh em tôi đến làng chài Mũi Né. Dưới tán dừa xanh rờn, một làng chài nhỏ bình dị, đơn sơ, mộc mạc đã tồn tại bao đời nay. Ấn tượng nhất ở làng chài Mũi Né đó là sự bình yên, sự chậm rãi của nhịp sống. Buổi sáng sớm, những ngư dân lần lượt lên thuyền ra biển. Họ làm việc trong lặng lẽ, thỉnh thoảng chỉ nghe vài tiếng lộc cộc của mái chèo chạm vào mạn thuyền và những tiếng í ới gọi nhau của mấy cô hàng chợ dặn chủ thuyền điều gì đó. Trên bờ biển, có rất nhiều thuyền thúng với đủ loại màu sắc rực rỡ trông rất bắt mắt. Có lẽ, đó là những chiếc thuyền thúng để cho du khách thuê. Thực sự, tôi không thích cái màu giả tạo ấy, nó đã phá vỡ không gian giản dị, tự nhiên của làng chài vốn chân thật như đất trời và biển cả.

Chuyến đi Mũi Né kết thúc với một bữa ăn thịnh soạn tại Nhà hàng nướng lẩu Long Sơn. Sau đó, cả nhà đón xe khách trở về Sài Gòn với biết bao niềm hân hoan.

  • Kết bài:

Mỗi chuyến đi đều mang lại cho chúng ta biết bao điều thú vị và hữu ích. Chuyến đi Mũi Né quả thực đã giúp tôi mở rộng tầm mắt, đọng lại trong tôi rất nhiều suy nghĩ và tình cảm sâu sắc, thấy thêm yêu đất nước mình hơn.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang