Hãy viết một bài văn ngắn (không quá 600 chữ) trình bày ý kiến của anh (chị) về nhận định: “Mong muốn đạt được thành công là đáng quý nhưng dám chấp nhận thất bại còn đáng trân trọng hơn”.
- Mở bài:
Không phải ai sinh ra cũng ở vạch đích, để đạt được thành quả, có được vị trí cao trong xã hội, không ít người đã phải vật lộn với cuộc sống suốt bao nhiêu năm và trải qua không biết bao lần thất bại. Thất bại chính là việc chúng ta không đáp ứng được những mục tiêu mình mong muốn, những dự định đã đặt ra hay làm một việc gì đó mà không mang lại kết quả theo dự kiến. Các thất bại có thể gây ra những hậu quả về vật chất, tinh thần cho con người và không phải ai cũng chấp nhận được điều đó. Bởi thế, có người cho rằng: “Mong muốn đạt được thành công là đáng quý nhưng dám chấp nhận thất bại còn đáng trân trọng hơn”.
- Thân bài:
1. Giải thích:
“Mong muốn đạt được hành công” là khát vọng đạt đến mục tiêu, lý tưởng, những dự định tốt đẹp mà con người muốn đạt được. Có thành công, con người không chỉ nâng cao giá trị của bản thân mà còn đóng góp cho sự phát triển chung của cộng đồng, xã hội.
“Chấp nhận thất bại” là dũng cảm nhìn nhận những sai lầm của mình, suy nghĩ về những gì mình đã tổn thất do thất bại gây ra và tìm cách vượt qua, tiếp tục làm cho tới khi thành công.
2. Vì sao “Mong muốn đạt được thành công là đáng quý nhưng dám chấp nhận thất bại còn đáng trân trọng hơn”?.
Thành công chân chính nào cũng là kết quả của quá trình lao động (trí óc, thể chất) kiên trì, bền bỉ của con người. Thành công đòi hỏi mỗi người phải phát huy tối đa những phẩm chất và năng lực đã có để vượt qua những khó khăn, thách thức. Vì thế mong muốn thành công cũng có nghĩa là con người dám chấp nhận thử thách, chông gai, sẵn sàng huy động sức lực, trí lực của mình để góp phần tạo nên những giá trị tốt đẹp cho bản thân và xã hội. Người như thế liệu có đáng quý ?
Nhưng biết chấp nhận thất bại cũng đáng quý trọng không kém vì không phải ai cũng đủ bản lĩnh đứng dậy sau những lần vấp ngã. Biết chấp nhận thất bại có nghĩa là ta đã chứng tỏ ý chí, nghị lực vượt qua khó khăn của bản thân, và điều quan trọng nhất là dám sửa sai để không đi lại vết xe đổ trước đó. Nói cách khác, dám chấp nhận thất bại đồng nghĩa với việc ta không lùi bước mà sẵn sàng rút kinh nghiệm để tạo nên những thành công. Chẳng thế mà cựu Tổng thống Hoa Kỳ A.Lincoln đã từng nói : “Điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào”. Còn Henry Ford – người sáng lập Công ty Ford Motor, từng là một trong ba người giàu nhất thế giới cũng đã đúc kết: “Thất bại đơn giản chỉ là cơ hội để bắt đầu lại mọi thứ một cách thông minh hơn”.
Thất bại là mẹ thành công. Trong thất bại, ta sẽ học hỏi được những bài học sâu sắc, từng bước điều chỉnh hành động để tránh những ai lầm. Thực tế, điều này sẽ chỉ đúng với những người đã trưởng thành, tự biết đúc kết những bài học, kinh nghiệm sau thất bại để cố gắng làm lại và đạt được thành công. Ngược lại, với những ai cứ chìm đắm trong khó khăn, vấp ngã, luôn bi quan, tiêu cực thì chắc chắn thất bại sẽ mãi là thất bại.
Sự thất bại không phải là chấm hết, nó có thể sẽ giúp các bạn nhận thức được mình đang thiếu thứ gì, chưa cố gắng hết sức. Sau mỗi lần thất bại đó, nếu bạn biết phấn đấu, cải thiện bản thân, xác định lại cho mình một đường đi đúng đắn thì sẽ tạo cho mình những cơ hội mới. Đôi khi con đường trước đó không phải là sự lựa chọn phù hợp, thay đổi nhận thức sẽ giúp bạn định hướng được tương lai tốt nhất cho bản thân.
Đối diện với thất bại và những tỏn thất do nó gây ra, chúng ta biết quý trọng cơ hội hơn, biết phấn đấu, luôn kiên trì để không bỏ cuộc. Điều này chính là một trong những nguồn động lực vô cùng lớn, là đòn bẩy để chạm để thành công. Thất bại nhiều lần sẽ giúp đơn hóa các vấn đề, chúng ta có thể xem đó là bài học quý giá để rèn luyện sự kiên trì, bền bỉ và tạo động lực cho bản thân mình. Chỉ cần không bỏ cuộc, bạn chắc chắn sẽ tìm đến được đỉnh vinh quang cho cuộc đời mình.
Trên thế giới hiện nay có không ít những nhà tỷ phú, triệu phú nổi tiếng là thành công. Tuy nhiên, để có được vị trí như ngày hôm nay, họ cũng đã từng phải trải qua những ngày gian khổ, khó khăn hay thậm chí là biến cố.
Thomas Edison một nhà phát minh vĩ đại đã từng bị thầy giáo phê bình, đánh giá năng lực thấp đến mức cho rằng ông không thể học được bất kỳ môn nào. Trước những lời chê trách này, ông đã từng rất tuyệt vọng. Thế nhưng, với sự quyết tâm, cố gắng và nỗ lực hết mình, ông đã biến chính sự thất bại đó trở thành mục tiêu và kết quả là đã đạt được thành công vang dội.
Ông chủ chuỗi nhà hàng KFC (Harland David Sanders) một trong những thương hiệu kinh doanh gà rán được ưa chuộng nhất hiện nay đã từng bị hơn 1000 cửa hàng từ chối. Dù đã đến tuổi cần phải nghỉ ngơi, nhưng ông chẳng hề lùi bước, vẫn cố gắng lấy sự thất bại đó làm động lực. Nhờ vậy mà đến nay, ông đã xây dựng nên hệ thống các cửa hàng gà rán nổi tiếng, có mặt ở hầu hết các quốc gia trên thế giới.
Walt Disney ông trùm của những bộ phim hoạt hình đình đám đã từng bị 1 tờ báo thẳng tay sa thải vì không có trí tưởng tượng. Tuy nhiên, ông không xem đó là thất bại mà tiếp tục cố gắng, đi lên bằng chính đôi chân của mình. Đến nay, ông đã trở thành 1 người thành công và tạo tiếng vang ra khắp thế giới.
Những câu chuyện trên không phải là để khuyến khích bạn hãy thất bại thì mới đạt thành công. Thế nhưng nếu không may mắn gặp phải thất bại, các bạn hãy luôn tích cực, lấy đó là động lực, là bài học, tích lũy kinh nghiệm để thành công ở những lần tiếp theo nhé.
3. Làm thế nào để có thể chấp nhận thất bại?
– Mong muốn đạt được thành công là đáng quý nhưng nó vẫn chỉ là mơ ước. Con người phải bằng những hành động thực tế của mình biến ước mơ đó thành hiện thực. Nhưng nói thì dễ, làm mới khó, con đường đi tới thành công không trải đầy hoa hồng mà trái lại lắm thử thách, chông gai. Bởi thế con người phải phát huy tối đa sức mạnh nội tại và tranh thủ ngoại lực kể cả may mắn để thành công.
– Thành công là đáng quý nhưng cũng không nên bằng mọi giá kể cả phải làm những điều xấu xa để đạt được thành công, giống như Erostrate – kẻ đã nổi lửa đốt ngôi đền tuyệt đẹp thờ nữ thần Artemis thời cổ đại ở Hy Lạp. Bởi như thế con người sẽ trở nên mù quáng, gây hại cho bản thân và cộng đồng.
Bạn sẽ vượt qua được thất bại khi biết cách vượt qua chính tâm lý, suy nghĩ tiêu cực của bản thân mình. Bạn hãy làm chủ tư duy, cách sống để bản thân được tốt hơn. Hãy biết cách nhìn nhận những thất bại đơn giản hơn, coi đó chỉ là một thử thách mà mình cần phải vượt qua. Đứng trước thất bại hãy thật bình tĩnh, gạt bỏ nó bằng sự thông minh, tuyệt đối không căng thẳng với những thất bại đó.
Vượt qua thất bại không phải là điều không thể, chỉ cần các bạn xác định được nguyên nhân của nó là gì để sửa chữa, khắc phục. Thất bại có thể đến rất nhanh nhưng vượt qua nó lại không đơn giản, thậm chí phải mất 1 khoảng thời gian dài. Do đó, cách tốt nhất để gạt bỏ những thất bại này chính là hãy tự tin, cân bằng lại cuộc sống, trân trọng thời gian hơn thì mọi việc sẽ trở nên dễ dàng.
Luôn không ngừng học tập, trau dồi bản thân chính là cách để vượt qua thất bại nhanh nhất. Khi gặp thất bại, sự động viên, quan tâm của người thân, bạn bè sẽ là động lực để các bạn có thể mỉm cười cho qua, cố gắng hơn trong cuộc sống.
Trước một sự việc không thành, con người cần có sự bình tĩnh để tìm hiểu nguyên nhân của sự thất bại. Dám đối mặt để chấp nhận, không né tránh sự thật, cũng không đổ lỗi hoàn toàn cho khách quan. Biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã, không chán nản và lùi bước trước thất bại. Biết rút ra bài học từ những thất bại đã qua để tiếp tục thực hiện công việc và ước mơ của mình.
Chấp nhận thất bại là một phẩm chất nhân cách nhưng cũng không nên vì thế mà cho phép mình dễ dãi với những thất bại tức là để thất bại đến và đi một cách dễ dàng, nhanh chóng.
Trong cuộc sống, con người khó tránh khỏi những vấp ngã nhưng cũng phải biết hạn chế tối đa những đổ vỡ, nhất là những thất bại lãng nhách. Đó là chưa kể có những thất bại rất khó khắc phục, sửa chữa, thậm chí không thể làm lại được. Như nhân vật Hồn Trương Ba trong vở kịch Hồn Trương Ba da hàng thịt (Lưu Quang Vũ) đã nói : “Có những cái sai không thể sửa được. Chắp vá gượng ép chỉ càng làm sai thêm. Chỉ còn cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù lại bằng một việc đúng khác”.
- Kết bài:
Khó tránh thất bại trong mỗi đời người và cũng nên hiểu rằng chính sự thất bại là một trong những điều kiện để đi đến thành công, “thất bại là mẹ thành công”. Phải biết cách chấp nhận sự thất bại để có thái độ sống tích cực. Không đắm chìm trong thất vọng nhưng cũng không được bất cần trước mọi sự việc, không để một sự thất bại nào đó lặp lại trong đời. Đó là bản lĩnh sống mạnh mẽ.
Tham khảo:
- Mở bài:
Không phải lúc nào cứ có đủ quyết tâm là sẽ có thành công. Thành công là tích số của: làm việc, may mắn và tài năng. Thành công chỉ đến khi bạn đã vượt qua nhiều lần thất bại. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc trước mỗi lần thất bại, bạn xàng tiến gần đến thamhf công. Bởi thế, có người cho rằng: “Dám chấp nhận thất bại còn đáng trân trọng hơn đạt được thành công”.
- Thân bài:
Có ai trong cuộc đời không một lần nghĩ đến thành công ? Và thành công là gì mà bao nhiêu người luôn phải bận tâm theo đuổi ? Những câu hỏi ấy chắc sẽ còn khiến nhân loại phải tốn nhiều giấy mực vì chừng nào con người còn sống, còn mong muốn thành công thì chừng đó người ta sẽ còn bàn định về nó.
Hiểu một cách đơn giản, “thành công” là “đạt được kết quả, mục đích như dự định”. Thành công gần nghĩa với thành đạt – “đạt được kết quả tốt đẹp, đạt được mục đích về sự nghiệp”. Nói khác đi, thành công là những thành tích, thành tựu mà con người đạt được sau những nỗ lực, cố gắng.
Sự thành công của mỗi người trong cuộc sống có nhiều biểu hiện khác nhau, có thể nói là muôn hình nghìn trạng. Nhưng nếu xem xét vấn đề này trong cái nhìn phổ biến thì dường như không có thành công nào lại không đi qua những việc làm cụ thể. Bởi làm việc là sự cụ thể hóa những suy nghĩ, ý tưởng, hoài bão, dự định tốt đẹp mà con người muốn đạt được. Không làm việc, những mục tiêu sống, dù cao cả và tốt đẹp đến mấy, hay dễ dàng đến mấy cũng chỉ là những ý niệm đâu đó trong hư vô hay là những câu “lý thuyết suông” thiếu sinh khí. Chính vì làm việc, thậm chí là làm việc cật lực suốt 15 năm trời mà Ngô Bảo Châu – nhà khoa học Việt Nam đầu tiên đạt giải Field (tương đương giải Nobel trong Toán học), giải xong bài toán về Bổ đề cơ bản, để đem về vinh quang cho đất nước ngày hôm nay. Để trở thành một nghệ sĩ piano tài dành tầm cỡ thế giới, NSND Đặng Thái Sơn đã phải làm việc quên ăn, quên ngủ bên cây đàn, đến mức 10 đầu ngón tay bị tê dại. Còn Lê Quang Liêm – chàng trai vàng của cờ vua Việt đã phải lên cả một chương trình làm việc cho nhiều năm, hi sinh cả những cái Tết sum họp bên gia đình để có hệ số elo ở mức Siêu đại kiện tướng quốc tế… Còn biết bao nhiêu con người thành công khác đã, đang và vẫn miệt mài trên bàn làm việc, trên công trường, nông trường, trên mặt trận an ninh, quốc phòng, ngoại giao, văn hóa nghệ thuật… Không ai trong họ là không thấm thía câu nói : “Trên đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng”.
Nhưng trong thành công của những con người đã và đang lao động sáng tạo hết mình ta thấy họ còn có yếu tố may mắn – những thuận lợi khách quan vừa ngẫu nhiên vừa tất yếu. May mắn của Ngô Bảo Châu là gặp được Giáo sư Gérard Laumon – người thầy không được giải Field Toán học nào nhưng lại có hai người học trò đạt được những giải thưởng cao nhất của Toán học thế giới. Chính ông đã khơi gợi, khích lệ, chỉ dẫn cho Ngô Bảo Châu trên hành trình toán học để đến với đỉnh vinh quang. Ở đây, may mắn vừa ngẫu nhiên lại vừa tất yếu. Ngẫu nhiên là bởi: đầu tiên Ngô Bảo Châu đăng ký học tiếng Hungary để xin học bổng đi nước này. Nhưng đúng năm đó, xảy ra tình hình bất ổn ở Đông Âu và Ngô Bảo Châu phải gác lại giấc mơ du học ở đây. Đúng khi ấy, có một vị tiến sĩ người Pháp sang hợp tác với Viện Cơ học, nơi bố anh là GS. Ngô Huy Cẩn công tác. Nghe GS.Cẩn kể về thành tích 2 năm liền đoạt HCV Olympic toán của con trai, vị tiến sĩ này lập tức xin cho Châu một suất học bổng đi Pháp. Và thế là có một Ngô Bảo Châu mang hai quốc tịch và làm rạng danh hai quốc gia Pháp – Việt như ngày nay. Nhưng may mắn này cũng là tất yếu vì đối với một người không ngừng làm toán và chưa bao giờ thôi cháy bỏng ngọn lửa vươn lên đỉnh Olympia trong Toán học như Ngô Bảo Châu thì trước sau những điều tốt đẹp sẽ đến với anh… Cho nên, may mắn thường chỉ đến với ai chịu khó làm việc.
Không thể phủ nhận giá trị của những may mắn nhưng may mắn không phải khi nào cũng đến và dành cho tất cả mọi người. Vì thế, để chắc chắn hơn về thành công, con người còn phải cần có tài năng. Bởi chính khả năng làm việc hiệu quả, chất lượng và ở trình độ cao là yếu tố cơ bản quyết định thành công của mỗi người. Như lãnh tụ Lênin đã có lần nói : “Nhiệt tình + ngu dốt = phá hoại”. Làm việc mà không dựa trên những các năng lực thực tế thì thành công khó mà đạt được, chứ đừng nói là đạt được một cách mĩ mãn. Trở lại với Ngô Bảo Châu, không ai phủ nhận lao động nghề nghiệp cũng như may mắn của anh nhưng chỉ chừng đó thôi thì chưa đủ. Xuất phát điểm của giải Field có lẽ trước hết bắt nguồn từ một tài năng toán học – cái khả năng thiên phú, di truyền từ nhỏ bất chấp cái hoàn cảnh sống nuôi dưỡng tài năng ấy rất khó khăn (Theo lời kể của PGS.TS Trần Lưu Vân Hiền – mẹ Ngô Bảo Châu, hồi nhỏ anh thường phải uống sữa quá thời hạn)…
Rõ ràng, thành công có sự hợp thành của “làm việc, may mắn và tài năng”. Nhưng vì sao trong câu văn trên thứ tự của các yếu tố tạo nên thành công lại là như thế ? Đảo lại có được không ? Chắc là không, vì tác giả của nó, có lẽ sau bao đúc kết, chiêm nghiệm của bản thân, đã muốn nhấn mạnh, đặt lên trước hết yếu tố chủ quan trong việc kiến tạo thành công của con người. Yếu tố khách quan không thể thiếu nhưng chỉ là thứ yếu. Ở đây, làm việc chính là yếu tố chủ quan được thể hiện một cách rõ nét nhất. Văn hào Gớt đã từng nói “Lý thuyết chỉ là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi”. Nhà triết học nổi tiếng Các Mác đã có lần phát biểu : “Hành động là thước đo của chân lý”. Không làm việc, mọi dự định, ý tưởng tốt đẹp chỉ giống như những cánh bướm ép khô trên trang giấy mà không bao giờ có cái sinh khí, cái sức sống đẹp tươi của những cánh bướm bay trên bầu trời đầy hoa thơm trái ngọt. Thêm nữa, may mắn nhiều khi cũng không tự đến. Chính những hành động việc làm của con người đã mang may mắn đến. Nghĩa là may mắn chỉ đến với ai chịu khó làm việc. Không chịu khó về vùng biển miền Trung và kiên trì mai phục, liệu nghệ sĩ Phùng (Chiếc thuyền ngoài xa) có được bức họa “trời cho” ấy không ? Còn tài năng thực ra chỉ là tiền đề. Đó là khả năng lao động có chất lượng cao nhưng mởi ở dạng tiềm ẩn, khác với năng lực là khả năng thực hiện hiệu quả những công việc nào đó trong thực tiễn. Chẳng phải ngẫu nhiên, nhà khoa học nổi tiếng E-đi-son đã từng nói : “Trong thành công của tôi, chỉ có 01 % là thiên tài, còn 99% là mồ hôi và nước mắt”.
Tuy nhiên, chẳng có áng văn nào, dù lớn đến đâu có thể sánh với sự phong phú của đời sống, chẳng có sự khái quát nào bao trọn được cuộc đời. Cho nên, cũng như nhiều câu nói khác, câu danh ngôn này mới chỉ giới hạn ở ba thành tố là : làm việc, may mắn, tài năng”, trong khi để thành công con người còn phải có nhiều yếu tố khác nữa như : sức khỏe, ý chí, nghị lực, phương pháp làm việc, thậm chí kể cả những thất bại trước đó… bởi “Thất bại là mẹ của thành công” (Tục ngữ), “Thất bại đơn giản chỉ là cơ hội để bắt đầu lại mọi thứ một cách thông minh hơn” (Henry Ford). Ngoài ra, sự sắp xếp thứ tự các yếu tố tạo nên thành công nêu trên còn tùy thuộc vào quan niệm, nhận thức, góc độ tiếp cận vấn đề của mỗi người, mỗi lĩnh vực công việc. Chẳng hạn như ở lĩnh vực văn học nghệ thuật, muốn có thành công trước hết người nghệ sĩ phải có năng khiếu, tức là khả năng thiên phú. Ta hiểu vì sao lãnh tụ V.lênin đã có lần trải lòng chân thật : “Có lột da tôi tôi cũng chịu, đến hai câu thơ cũng không làm nổi”. Còn nhà thơ “chân quê” Nguyễn Bính, sau một đời làm thơ đã phải tự nhận : “Riêng tôi giời bắt làm thi sĩ”. Thậm chí, trong tiểu luận phê bình văn học “Theo dòng”, nhà văn Thạch Lam đã mạnh mẽ phát biểu : “Người ta sinh ra là nghệ sĩ hay không chứ không thể học tập mà thành được”. Vậy đấy, từ các góc độ tiếp cận khác nhau, sẽ còn có những quan niệm và hệ thống khác nhau về thành công.
- Kết bài:
Nhưng như đã nói, phạm vi bài viết chỉ cho phép người viết có những bàn luận nhỏ về thành công. Cái chính là từ câu danh ngôn này, ta rút ra được nhiều bài học về nhận thức và hành động sống, rằng : chẳng có thành công nào là không đòi hỏi con người phải phát huy tối đa các yếu tố chủ quan và tận dụng tốt nhất có thể những thuận lợi khách quan; rằng : ngay từ bây giờ, mỗi HS, SV hãy bắt đầu cho những thành công trong tương lai bằng chính những việc làm cụ thể và tích cực của mình. Vì “Future from to day” (Ngạn ngữ Anh).
Nghị luận: Tôi luôn tin rằng, trong mỗi thất bại luôn có mầm mống của sự thành công (Ngô Bảo Châu)