Bài học về sự vô tâm từ câu chuyện “Món hời với người nghèo” (Quà tặng cuộc sống)

Bài học về sự vô tâm từ câu chuyện “Món hời với người nghèo” (Quà tặng cuộc sống)

Khi chúng ta có nhiều tiền, chúng ta lấy sức mạnh của đồng tiền để thương lượng. Khi chúng ta không có nhiều tiền, chúng ta lấy cơ hội để thương lượng. Câu chuyện “Món hời với người nghèo” là một bài học sâu sắc đáng để chúng ta suy ngẫm về sự vô tâm luôn tồn tại trong mỗi con người.

Cô gái đã vô cảm trước những người nghèo khó, chỉ quan tâm đến lợi ích của mình mà không hề nhìn thấy hoàn cảnh đầy khó khăn của ông lão. Cô mặc cả để nhận lấy phần lợi ích dù nó chỉ là mấy đồng không đáng kể. Mặc khác, cô ấy có thể sa xỉ cho một bữa tiệc đắt tiền và còn hào phóng với ông chủ nhà hàng giàu có, không nhận lại số tiền còn thừa dù nó lớn hơn gấp nhiều lần số tiền cô đã mặc cả với ông lão bán trứng.

Đôi khi, sĩ diện của con người đã không đặt đúng chỗ. Đáng lẽ, cô ấy cần tỏ ra hào phóng với ông lão bán trứng và chặt chẽ hơn với ông chủ nhà hàng. Nếu mỗi chúng ta làm được điều đó, có lẽ, cuộc sống này sẽ công bằng và nhân ái hơn.

Món hời với người nghèo

Một cô gái hỏi ông lão bán trứng: “Bao nhiêu tiền một quả trứng vậy ông?”

Ông lão trả lời: “Một đô hai quả, thưa cô!”.

Cô gái đáp: “Bán cho tôi một đô bốn quả, nếu không tôi không mua nữa”.

Ông lão: “Được thôi, cô lấy đi, đây là khởi đầu tốt vì có lẽ tôi sẽ chẳng bán được gì trong ngày hôm nay”.

Cô gái lấy trứng và vui mừng vì một món hời rồi đến một nhà hàng sang trọng gặp bạn bè và cùng nhau ăn uống. Tàn tiệc, hóa đơn của của họ lên tới 420 đô la. Cô gái đưa 500 đô cho chủ nhà hàng và không lấy tiền thừa.

(theo Quà tặng cuộc sống)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang