Con người tình nhân và con người thi nhân trong bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu.
* Hướng dẫn làm bài:
1. Giải thích:
– “Tình nhân”: người yêu, người tình, con người của tình yêu.
– “Thi nhân”: Nhà thơ.
2. Phân tích, chứng minh.
– Con người tình nhân:
+ Đó là con người yêu cuộc sống, yêu thiên nhiên, yêu thế giới thắm sắc, đượm hương này. Đó là những cảm nhận thiên nhiên, cuojc đời như một thế giới đầy xuân tình, một mãnh vườn tình ái, một người tình đầy khêu gợi
+ Nhà thơ cảm thấy thời gian, tuổi trẻ qua nhanh, môt đi không trở lại. Bởi thế ông tranh thủ sống, tranh thủ hưởng thụ.
+ Con người tình nhân ấy hưởng thụ thiên nhiên, hưởng thu cuộc đời theo một cách riêng: hưởng thụ thiên nhiên như hưởng thụ tình ái, yêu thiên nhiên mà thực chất là tình tự với thiên nhiên.
+ Người thi sĩ ấy sống cuồng nhiệt, vội vã, gấp gáp, vồ vập như một tình lang trong một cuộc tình chếnh choáng men say.
– Con người thi nhân:
+ Cảm nhận cuộc đời một cách tinh tế, nhạy bén. Đây là quan niệm mới mẻ về thời gian, về mùa xuân và tuổi trẻ
+ Cảm nhận thiên nhiên bằng mọi giác quan và thể hiện bằng những thủ pháp nghệ thuật riêng.
3. Nhận xét, đánh giá
– “Vội vàng” là bài thơ tiêu biểu cho quan niệm sống của Xuân Diệu.
– Bài thơ khẳng định phong cách độc đáo của Xuân Diệu, là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”.