»» Nội dung bài viết:
Mối quan hệ giữa học và hành qua Bàn luận về phép học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp
- Mở bài:
Từ xưa tới nay, mối qua hệ giữa “học” và “hành” đã được nhiều người quan tâm, bàn luận: “học kiến thức” quan trọng hơn “thực hành” hay “thực hành” quan trọng hơn “học kiến thức”? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp trong bài viết Bàn luận về phép học đã góp một ý kiến xác đáng về vấn đề này. Ông cho rằng “học” là cái gốc của “hành”, còn “hành” là cái thực của “học”. Giữa học và hành có mối quan hệ khăng khít, không thể tách rời.
- Thân bài:
Học là gì?
– “Học” là tiếp thu kiến thức từ trong sách vở và cuộc sống để làm giàu thêm vốn tri thức và hiểu biết của con người. Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học ở bạn bè; tự học qua sách vở và học ở thực tế đời sống.
– Học để làm giàu tri thức, nâng cao trình độ hiểu biết. Học để có thể làm chủ bản thân, làm chủ công việc của mình và góp phần hữu ích vào sự nghiệp chung của đất nước, dân lộc… Trước hết phải học từ thấp đến cao. Khi học phải biết tóm lược kiến thức cơ bản đế dễ nhớ, dễ vận dụng. Theo cách nói bây giờ là ta phải biết sơ đồ hóa kiến thức, biết tóm tắt nội dung văn bản đã học.
Hành là gì?
– “Hành là quá trình vận dụng những kiến thức đã học vào những công việc cụ thể hằng ngày nhằm tạo ra một giá trị nào đó.
– Ví dụ như một bác sĩ được những kiến thức tiếp thu được trong suốt quá trình đào tạo sáu, bảy năm ở trường đại học để vận dụng vào việc chữa bệnh cho nhân dân. Những kiến trúc sư, kĩ sư xây dựng đem kiến thức đã học để thiết kế và thi công bao công trình như nhà máy, bệnh viện, trường học, công viên… để phục vụ đời sống con người. Anh công nhân trong xưởng máy vận dụng lí thuyết để cải tiến kĩ thuật, nâng cao chất lượng sản phẩm. Chị nông dân áp dụng khoa học vào đồng ruộng để có được những vụ mùa bội thu… Học sinh vận dụng những điều thầy dạy để làm một bài toán, một bài văn… đó là hành.
Mối quan hệ giữa học và hành.
– Học và hành là hai mặt của một vấn đề. Không thể hành động một chiều mà có thể đem lại kết quả tốt đẹp. Bởi thế, không được xem nhẹ mặt nào. Muốn có kiến thức và kĩ năng, nhất định phải học thật tốt.
– La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cho rằng: lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc, tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm. Họa may kẻ nhân tài mới lập được công, nhà nước nhờ thế mà vững yên. Ý kiến đó của ông là sự đúc kết kinh nghiệm sau bao năm nghiền ngẫm và áp dụng trong thực tế phương pháp dạy và học của Chu Tử, một bậc thầy của Nho giáo đời Tống bên Trung Quốc. Nguyễn Thiếp thực đề cao cách học thực tế, học cái cơ bản để làm người tốt, sau đó học các tri thức khác để có thể làm việc lớn cho đất nước.
– “Học đi đôi với hành” có nghĩa là việc học lí thuyết và thực hành đều quan trọng và cần thiết như nhau, song song với nhau. Nếu học được lí thuyết dù cao siêu đến đâu chăng nữa mà không đem ra vận dụng vào thực tế thì việc học ấy chỉ tốn thời gian, công sức, tiền bạc mà thôi. Ngược lại, hành mà không học thì hành không trôi chảy, nhầm lẫn thậm chí dẫn tới sai sót.
– Học phải kết hợp với hành bởi có thực hành mới có kĩ năng, tri thức mới thực chứng và khắc sâu được. Học tập nhất định phải kiên trì và say mê. Việc học tập diễn ra suốt đời chứ không phải ngày một ngày hai, nếu không có ý chí, không kiên trì và say mê nhất định chúng ta sẽ dễ chán nản mà bỏ cuộc.
– Chủ tịch Hồ Chí Minh nói “Học phải đi đôi với hành. Học mà không hành thì vô ích”. Hành mà không học thì hành không trôi chảy. Việc thực hành có tác dụng củng cố kiến thức, khắc sâu những điều đã học. Người có học mà không biết ứng dụng những điều đã học vào thực tế thì việc học ấy trở thành vô ích. Sau mỗi bài học lí thuyết là bài bài tập để củng cố, sau mỗi tiết thí nghiệm thực hành là kiến thức đã học được khắc sâu hơn. Nếu không có những tiết bài tập và thí nghiệm thì những điều chúng ta đã học sẽ trở thành mớ lý thuyết suông không có tác dụng gì.
– Những kiến thức đã học luôn có tác dụng định hướng, dẫn dắt để việc thực hành được tốt hơn. Người thực hành mà không có sự dẫn dắt của học vấn thì khó có hy vọng đạt được mục đích, chẳng khác gì một người đi trong bóng đêm mà không có ánh sáng của ngọn đuốc soi đường.
– Trong học tập, học sinh muốn học tốt, đạt kết quả cao không những phải nắm vững bài học mà còn chăm chỉ luyện tập, rèn luyện kĩ năng làm bài thành thạo, xử lí các vấn đề, liên kết tri thức. Trong công việc, nếu ta chỉ làm theo thói quen, kinh nghiệm, vận dụng tri thức hạn hẹp mà không có lí thuyết soi sáng thì hiệu quả công việc không có, có thể dẫn đến sai lầm, gây ra thiệt hại lớn. Làm theo thói quen, kinh nghiệm, bí quyết truyền đời chỉ thích hợp với những công việc đơn giản, ít biến đổi, không cần nhiều đến trí tuệ.
– Ngày nay, nền khoa học kĩ thuật phát triển cao, lượng tri thức tăng nhanh đòi hỏi con người không những không ngừng học tập nâng cao tri thức thức, kiện toàn bản thân mà còn phải biết hợp tác, liên kết, thực hành thực tế nhiều lần để thành công trong công việc. Có làm được như vậy mới đáp ứng được yêu cầu của thời đại.
– Nếu học tập có vai trò tích lũy tri thức thì thực hành sẽ hoàn chỉnh, khẳng định tri thức ấy. Người giỏi lí thuyết mà không biết vận dụng thực hành chỉ giỏi nói suông, khoe khoang, sáo rỗng, thường hay gặp trở ngại, thất bại trong cuộc sống. Người giàu có tri thức, học tập bài bản, thực hành kiện toàn kĩ năng thường khiêm tốn, cẩn thận, tỉ mỉ trong công việc, dễ thành công hơn người khác.
– Mỗi sai lầm có thể sẽ phải trả giá bằng mọt sự nghiệp, đôi khi là cả tính mệnh, thậm chí còn làm ảnh hưởng đến nhiều người khác. Bởi thế, để tránh thất bại, chúng ta cần phải biết kết hợp chặt chẽ học và hành. Lấy việc học làm nhiệm vụ bồi dưỡng tri thức nền tảng. Lấy thực hành làm nhiệm vụ thực chứng, kiểm chứng lí thuyết, hoàn thiện bản thân hướng đến tính hiệu quả trong công việc. Dĩ nhiên, đó là một nhiệm vụ khó khăn, không dễ gì hoàn thành. Thế nhưng, nếu chúng ta biết nỗ lực, phấn đấu trong thời gian dài, không ngại vất vả, gian nan thì điều đó lại hết sức dễ dàng.
– Thực tế cho thấy ngày nay, phương châm học đi đôi với hành là hoàn toàn đúng. Những kiến thức mà chúng ta tiếp thu được từ nhà trường, sách vở… phải được áp dụng vào thực tiễn cuộc sống để sáng tạo ra những thành quả vật chất, tinh thần phục vụ con người. Có một phương pháp học tập tốt và đúng đắn, kết hợp với những thao tác thực hành bài bản, chắc chắn kết quả học tập sẽ được nâng cao.
- Kết bài:
Từ thực tế đời sống và kinh nghiệm của bản thân, Nguyễn thiếp đã chỉ rõ mối quan hệ giữa học và hành, đồng thời khái quát thành phương pháp học tập đúng đắn. Muốn học tập tiến bộ, có kiến thức vững chắc, chúng ta nhất định phải biết kết hợp việc học và thực hành.
Bài tham khảo 1:
- Mở bài:
Trong bài Bàn luận về phép học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã đề cập một vấn đề: “Phép dạy, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm. Họa may kẻ nhân tài mới lập được công, nhà nước nhờ thế mà vững yên. Đó mới thực là cái đạo ngày nay có quan hệ tới lòng người. Xin chớ bỏ qua”. Qua phát biểu, la Sơn phu tử Nguyễn Thiếp nhân mạnh: học là rất quan trọng, ban đầu chúng ta học những điều cơ bản đến những điều nâng cao, rồi áp dụng ra cuộc sống, đó mới chính là nhân tài.
- Thân bài:
Trước hết ta cần hiểu: học là tiếp thu kiến thức đã được tích lủy trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc kết trong các bộ môn khoa học, đồng thời tiếp nhận những kinh nghiệm của cha anh đi trước. Học là trao dồi kiến thức, mở mang trí tuệ, từng lúc cập nhật hóa sự hiểu biết của mình, không để tụt lùi, lạc hậu, học là tìm hiểu, khám phá những tri thức cuả loài người nhằm chinh phục thiên nhiên, chinh phục vũ trụ. Học thuộc khía cạnh của lí thuyết, lí luận. Còn hành nghĩa là làm, là thực hành, là ứng dụng kiến thức, lí thuyết cho thực tiễn đời sống. Cho nên học và hành có mối quan hệ rất chặt chẽ với nhau. Học và hành là hai mặt của một quá trình thống nhất, nó không thể tách rời nhau mà phải luôn gắn chặt với nhau làm một. Ta cần hiểu rõ “hành” vừa là mục đích vừa là phương pháp học tập, một khi đã nắm vững kiến thức, đã tiếp thu lí thuyết mà ta không vận dụng vào thực tiễn, thì học chẳng để làm gì cả. “học mà không hành thì vô ích “. học mà không hành được là do học không thấu đáo hoặc thiếu môi trường hoạt động. Ttrong cuộc sống không thiếu những kẻ lúc đi học không chuyên chú nên lúc ra đời không làm gì được, bị mọi người khinh chê. Ngược lại nếu hành mà không có lí luận, lí thuyết soi sáng và kinh nghiệm đã được đúc kết dẫn dắt thì việc ứng dụng vào thực tiễn sẽ lúng túng khi gặp khó khăn trở ngại, thậm chí có khi sai lầm nữa “hành” mà không như thế rõ ràng là “không trôi chảy” đã có không ít trường hợp vô tình trở thành người phá hoại vì người đó “hành“ mà không “học”.
Trước hết học là gì? Và hành là gì? Học là tiếp thu những kiến thức đã đúc kết mấy ngàn năm qua. Chúng ta có thể học ở nhiều nơi như: trường, thầy cô, bạn bè, cha mẹ, và những người xung quanh,…. Học để mở rộng tầm hiểu biết, làm chủ bản thân, nghề nghiệp. Như Nguyễn Thiếp đã nói: “Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm.” Thật đúng là như vậy, trước hết phải học những điều cơ bản, sau đó tiếp thu những cái cao hơn, học ít hiểu nhiều, biết áp dụng ra cuộc sống. Muốn có kết quả tốt thì phải có phương pháp tốt và biết tóm tắt nội dung đã học.
Vậy còn hành? Hành là biết áp dụng vào kiến thức mình có để thực hành vào đời sống. Ví dụ: giáo viên tận dụng những kiến thức học được để dạy học sinh, công nhân dùng kiến thức của mình để cải tiến kỹ thuật, nânng cao tầm vóc phát triển công nghiệp, anh kĩ sư thì sử dụng kiến thức để thiết kế bao nhiêu công trình như trường học, công viên, bệnh viện, bác sĩ vận dụng kiến thức để chữa bệnh cho bệnh nhân,…Đó gọi là hành.
Vậy học và hành có mối liên hệ gì với nhau? Bác Hồ đã khẳng định: Học để hành, có nghĩa là học để làm cho tốt, thực tế cho thấy có học có hơn. Ông cha ta từ xưa đến nay cũng có câu: “Bất học bất tri lí.” Nếu không học thì không làm được gì cả, nếu chăm chỉ, siêng năng học tập, bồi bổ kiến thứ mà không vận dụng được thì coi như kiến thức đó là đống tro tàn. Để làm được bài toán này, trước tiên học sinh phải có kiến thức mới vận dụng kiến thức học được để làm, để may được bộ quần áo thì người công nhân phải có kiến thức trước rồi mới vận dụng vào và thực hành.
Hiện nay có nhiều bạn sinh viên đại học đậu tốt nghiệp thủ khoa ra trường rồi mà không biết xin vào làm nghề nào cho phù hợp với bản thân, vì các bạn ấy chỉ học mà không vận dụng ra cuộc sống, vì thế không biết mình giỏi cái này hay cái kia. Hành thì ngược lại, nếu chỉ biết hành mà không học thì kết quả sẽ thất bại. Muốn làm một nhiếp ảnh gia tốt, thì không những phải cần kiến thức mà còn phải vận dụng ra cuộc sống với những kiểu bài cụ thể phù hợp. Trong công việc, nếu chúng ta thực hành trong cuộc sống với những lí thuyết ít ỏi, thậm chí là không có thì, kết quả thực hành được sẽ không cao. Trừ những công việc đơn giản như: lao công, mang vác, sơn tường,… thì không cần đụng đến tri thức cũng làm được.
Bây giờ, quan niệm của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp vẫn giữ nguyên về mặt khoa học, và phương pháp của nó. Thế giới bây giờ đang phát triển với một trình độ cao nên học và hành là vô cùng quan trọng. Vì vậy, đừng nên đán gia thấp tầm quan trọng của nó mà hãy nhìn nhận, và thực hiện ngay thì mới có kết quả tốt. Học là phải đi đôi với hành. Học thì mới có hành. Hành bổ sung những kiến thức bổ ích cho học. Nếu học mà không hành thì đống lí thuyết đó chẳng làm được gì cả. Ngược lại có hành mà không học sẽ đem lại kết quả xấu, có thể ảnh hưởng đến mình và người thân. Và hiện nay, phương châm của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp vẫn còn được cả thế giới sử dụng, nhưng vẫn còn nhiều bạn chỉ học mà không hành, hành mà không học hoặc học vẹt thì sau này chẳng làm được gì cả.
Bài Bàn luận về phép học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã cho ta thấy học và hành phải đi đôi với nhau, mục đích của học và hành, và tầm vóc khi chúng ta đạt được cột móc đó thì sẽ như thế nào. Vì thế, hãy cố gắng học tập kèm với hành để có một tương lai sáng lạng. “Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo” câu nói trên của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã khẳng định: không học thì không làm được gì cả.
Trăm hay không bằng tay quen” người xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thực hành giỏi điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thực hành trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ.
Ngày nay với đà phát triển của xã hội, quan niệm lí thuyết và thực hành được hiểu khác hơn học và hành lúc nào cũng đi đôi, không thể tách rưòi nhau. Điều đó cũng đã được chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: “Học để hành,học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy”. Lời dạy của Bác có ý nghĩa rất quan trọng đối với việc học cuả chúng ta ngày nay.
Xác định được tầm quan trọng của việc học cũng chưa đủ, ta cần phải hiểu học cái gì và học như thế nào? Học ở đây không chỉ bó hẹp trong phạm vi nhà trường, không phải chỉ có kiến thức do thầy cô truyền thụ. Còn có rất nhiều điều hay mới lạ trong cuộc sống mà ta cần phải học, sự học rất mênh mông bao la , không có giới hạn cho nên ta phải học tập không ngừng. ở lứa tuổi nào cũng phải học – học ở nhà trường gia đình, xã hội , học thầy , học bạn , học ở mọi nơi mọi chốn “ đi một ngày đàng học một sàng khôn”.
Hơn thế là học sinh ta cần phải có ý thức đứng đắn trong việc học, phải có thái độ học tập nghiêm túc, không học qua loa, vừ học vừa chơi. Vào lớp phải chú ý nghe thầy cô giảng bài, ghi chép bài đầy đủ, về nhà phải học bài cũ, phải nghiên cứu bài mới, làm bài tập đầy đủ, không học theo kiểu học vẹt, học lí thuyết suông mà phải kết hợp lí thuyết thực hành. Phải biết vận dụng sáng tạo những kiến thức thầy cô truyền thụ vào bài tập thực hành, có như vậy hiệu quả học tập mới được nâng cao.
Kết bài:
Học đi đôi với hành đã trở thành nguyên lí phương châm giáo dục của nhà nước đồng thời cũng là phương pháp học tập của mỗi chúng ta. Thấm thía lời dạy của Người , em càng có ý thức học trong việc học tập của mình, em sẽ cố gắng thực hiện phương pháp “học” phải “hành” để việc học tập của em ngày càng tiến bộ hơn.
Bài tham khảo 2:
Mối quan hệ giữa học và hành.
- Mở bài:
Bàn tay sẽ làm giàu khối óc. Thiên tài không là gì khác biệt người thường ngoài sự kiên trì, nhẫn nại trong thực hành. Điều ta biết như một giọt nước. Điều ta không biết thì mênh mông như cả đại dương. Muốn biết được nhiều hơn, nhất định phải học nhiều hơn. Bí quyết học tập thành công đó chính là “học đi đôi với hành”. Giữa học và hành có mối liên hệ khăng khít, không thể tách rời.
- Thân bài:
Học là quá trình tiếp thu kiến thức từ sách vở và cuộc sống vào bên trong đầu óc của mình, biến kiến thức thành sự hiểu biết. Chúng ta không chỉ học trong sách vở mà còn được học trong cuộc sống. Học từ nhiều nguồn khác nhau: phương tiện truyền thông, đồng nghiệp, mọi người xung quanh. Học văn hóa và học lễ nghĩa. Học là quá trình vô tận, không giới hạn tuổi tác, phạm vi, đối tượng và lượng kiến thức.
Hành là quá trình mang những kiến thức đã học áp dụng vào thực tiễn để đem lại hiệu quả cao nhất; đồng thời tiế tục hoàn thiện sự hiểu biết của mình qua những kinh nghiệm từ công việc. Nói cách khác đó là biến lý thuyết sách vở thành những hành động cụ thể nhằm phục vụ mục đích cá nhân, đóng góp cho xã hội.
Học và hành có mối quan hệ mật thiết, không tách rời, bổ sung và hoàn thiện nhau:
– Nếu “học” mà không “hành”: thì con người sẽ có kiến thức nhưng không có kĩ năng, năng lực thực sự. Khi làm việc sẽ bị thụ động, khiên cưỡng, cứng nhắc, thiếu kinh nghiệm và không thể lường trước được những tình huống bất ngờ sẽ phát sinh. Từ đó con người dễ bị ảnh hưởng, dễ thất bại khi bắt đầu vào môi trường làm việc tập thể. Học mà không hành còn khiến con người ta trì trệ, chủ quan duy ý chí, làm việc gì cũng thấy khó.
– Nếu “hành” mà không “học”: thì ta sẽ không có nền tảng, không có kiến thức khoa học, không có lý trí đúng đắn để giải quyết những vấn đề phức tạp, dễ mắc sai lầm không đáng có trong công việc, đôi khi lại trở thành kẻ phá hoại, gây ra những tổn thất lớn cho bản thân và tập thể. Hơn nữa cũng rất khó để nâng cao khả năng chuyên môn và phát triển bản thân trong cộng đồng.
– Nếu kết hợp chặt chẽ giữa “học” và “hành”: chúng ta vừa nắm vững kiến thức, hình dung được tiến trình công việc, vừa tiến hành công việc một cách chính ác, mang lại hiệu quả cao trong công việc. Học và hành phải luôn đi đôi với nhau mới có thể tạo ra hiệu suất công việc cao nhất.
Việc học nhất định phải đi đôi với hành và ngược lại bởi lẽ khi ta có trong tay những kiến thức nền tảng, chúng ta mới có thể áp dụng nó một cách hoàn hảo trên thực tiễn, thậm chí phát triển nó. Những kiến thức trên sách vở chỉ là những kiến thức mang tính lý thuyết. Nó sẽ chẳng có giá trị gì khi mà nó không được vận dụng. Quá trình thực hành sẽ khiến cho những kiến thức được thu nhận trở nên phong phú, sinh động hơn.
Cuộc sống ngày càng được công nghiệp hóa, hiện đại hóa, lao động máy móc. Nếu ta không có kiến thức sẽ không thể đáp ứng nhu cầu lao động ngày càng phức tạp của cuộc sống nhân loại, không thể theo kịp tiến trình phát triển loài người.
Học tập kết hợp với thực hành sẽ hoàn thiện bản thân. Một học sinh học các kiến thức về đạo đức trên lớp, về nhà lễ phép với ông bà, cha mẹ; ra đường lễ phép với mọi người; biết ơn thầy cô thì sẽ trở thành con ngoan, trò giỏi. Học kết hợp với hành giúp chúng ta tự tin, tích cực và chủ động trong công việc và trong học tập, trở thành những người có ích cho xã hội.
Học đi đôi với hành là tư tưởng chỉ đạo xuyên suốt từ xưa đến nay. Nhờ kiên trì suy nghĩ và không ngừng thực hành mà Edison sau hàng nghìn lần thất bại, đã biết cách tạo ra bóng đèn điện, trong khi cả thế giới đã bỏ cuộc. Nhờ 30 năm bôn ba khắp thế giới, tiếp nhận kiến thức của các nhân loại mà Hồ Chí Minh đã tìm ra con đường cứu nước, mang tư tưởng ấy về cùng nhân dân đánh đổ ách đô hộ của thực dân Pháp, giải phóng dân tộc. Nếu không nhờ có quá trình học tập kiên trì, thực hành kiểm chứng và hoàn thiện tri thức thì có lẽ chẳng có một thành tựu nào được tạo nên.
Ngày nay các cơ sở đào tạo cũng trang bị các phòng chức năng, thí nghiệm, cơ sở thực tập để học sinh, sinh viên ứng dụng các kiến thức được trau dồi vào thực tiễn. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều cơ sở giáo dục chưa tiếp cận với phương thức giáo dục mới, vẫn chỉ ưu tiên chú trọng dạy lý thuyết mà ít cho các em được tiếp xúc với thực tiễn khoa học.
Nhiều gia đình nhất là nhũng hộ dân cư ở vùng kinh tế, dân trí còn gặp nhiều khó khăn thì lại xem nhẹ việc học tập, giá trị của kiến thức, không khuyến khích và tạo điều kiện cho con em mình được tiếp nhận nền giáo dục quốc gia. Nhiều trường hợp khiên cưỡng, cứng nhắc, lúc nào cũng chú trọng những kiến thức hàn lâm, sách vở, thụ động, ỷ nại vào thầy cô, bạn bè mà không chịu suy nghĩ, tích cực phát biểu quan điểm cá nhân.
Để kết hợp hài hòa giữa việc học tập và thực hành, trước hết, mỗi học sinh phải không ngừng trau dồi tri thức, cập nhật những kiến thức khoa học mới. Không được học tủ, học vẹt, học đối phó. Phải say mê trong học tập, chủ động, linh hoạt khi thu nhận kiến thức và áp dụng thực tiễn. Sau khi nắm vững lý thuyết, càn mang những kiến thức đã học áp dụng vào cuộc sống một cách tích cực, hiệu quả để từ đó rút ra được những kinh nghiệm, bài học cho bản thân. Hăng hái tìm hiểu, xây dựng cho bản thân suy nghĩ và định hướng riêng
Quá trình học và hành không chỉ bó hẹp trong phạm vi sách vở, trường học mà phải vươn ra ngoài cuộc sống, cộng đồng xung quanh để có được kiến thức và kỹ năng hoàn thiện nhất.
- Kết bài:
Không thể xem nhẹ một trong hai mảng giữa học và hành. Học tập thực sự hiệu quả khi nó thực sự vui thích và có thể tạo ra cái gì đó mới mẻ, hữu ích bằng sự hiểu biết của mình. Đây là quan điểm đúng đắn, cần được vận dụng và phát triển lâu dài , tích cực. có như thế chúng ta mới đem lại một kết quả hoàn hảo nhất.
Bài tham khảo 3:
Bàn về mối quan hệ giữa học và hành: “Học phải đi đôi với hành”.
- Mở bài:
Một trong những điều trọng yếu nhất của phương pháp học tập là “Học đi đôi với hành“. Điều ấy đã được ông cha ta nhắc đi nhắc lại nhiều lần từ đời này sang đời khác. Trong bài tấu “Bàn luận về phép học” gửi vua Quang Trung, La Sơn Phu Tử cũng có viết, cần phải “theo điều học mà làm”. Thế nhưng, nhiều người trong chúng ta còn chưa hiểu rõ, hiểu một cách đầy đủ nguyên lí ấy, chân lí ấy nhưng cũng có một số người hiểu rất rõ và làm theo lời ông cha dạy.
- Thân bài:
Học là học tập, học văn hoá, học ngôn ngữ, học lí thuyết …. Hành là chúng ta cần hành động.
Học đi đôi với hành có nghĩa là vừa học văn hoá, vừa học lí thuyết sau đó vận dụng để thực hành soi sáng những lí thuyết. Hành là chúng ta đã cố gắng học tập trao dồi thiệt nhiều rồi thì ta phải thực hành nữa . Trong kinh doanh chúng ta đã học được cái ăn cái nói rồi thì chúng ta cần phải thực hành với những ngừoi khách hàng, trao đổi giao tiếp với những kiến thức mà chúng ta đã học được với những người khách hàng.Còn nhưng nghề mà bươn trãi như : bán hàng rong, lao công, bảo vệ thì chúng ta cũng cần phải có kiến thức, kiến thức ở đây là ý thức mà ý thức từ đâu ? Cũng từ học mà chúng ta mới có ý thức, nên muốn làm bất cứ một công việc nào thì trước tiên chúng ta phải học trước, sau đó là thực hành.
Chúng ta vẫn thường nghe câu “học học nữa học mãi”, câu nói đó muốn truyền đạt cho chúng ta là việc học đi đôi với hành là rất quan trọng, nếu chúng ta có học học nhiều mà chúng ta không biết vận dụng thực hành thì cũng chẳng có ích lợi gì. Để làm được một thứ gì đó khó thì chúng ta phải học trước đã vì chả có ai hoàn hảo ngay mà không cần học đó là một điều phi lý, muốn làm lớn thì chí phải lớn nhưng chí lớn mà chúng ra không học thì không làm được gì, học mới có ý chí mới có kiến thức để làm những điều khó khăn mà chúng ta muốn.Muốn làm một giám đốc của một công ty đồ gỗ thì ai cũng phải từ lính làm thuê học tập dần mới làm chủ của một công ty đồ gỗ được, có tiền nhưng không có học thì cũng vô nghĩa .
Ngày nay giới trẻ học tập bằng cách lên mạng tra cứu điều này làm việc học của chúng ta nhanh gọn và đỡ vất vả hơn . Đó cũng là một cách học tập và thực hành , chúng ta lên mạng chúng ta tìm những thứ hay ho để học hỏi sau đó thì chúng ta phải thực hành để hoàn thiện bản thân mình . Đó là một việc học nhanh và họn giúp chúng ta mau thành công và trao đồi kiến thức nhiều hơn .
Con đường học tập đi tới tương lai của tuổi trẻ Việt Nam vô cùng tươi sáng và rộng mở. “Học đi đôi với hành”, “theo điều học mà làm”, là những bài học thiết thực, bổ ích đối với chúng ta. Những lời Bác Hồ viết trong “Thư trung thu” – 1952, ngày nay đọc lại ta càng thấy thấm thía.
- Kết bài:
Trong cuộc sống tất cả mọi người đều mong muốn thành đạt, có vị trí trong xã hội, có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Để vươn tới được mục đích ấy, ai cũng phải học tập để có kiến thức sau đó vận dụng vào cuộc sống. Vì vậy, giữa học và hành có mối quan hệ vô cùng gắn bó, khăng khiets, không thể tách rời.
Bài tham khảo 4:
Trong bài “Bàn luận về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, một danh sĩ nổi tiếng thời Tây Sơn đã nêu lên phép học đúng đắn cho mọi người dựa trên cơ sở phép dạy học của Chu Tử và nền chính học của nước nhà: “Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm”.
Học để tiếp nhận những kiến thức quan trọng mà ta không biết. Học để biết rõ đạo lý làm người. Học để trở thành một người tốt, người tài giỏi. Hành là đem những lý thuyết kiến thức mà mình đã học được để thực hành vào đời sống .
Học đi đôi với hành có nghĩa là vừa học văn hóa, lí thuyết vừa tập tành, vận dụng , lấy lí thuyết soi sáng thực hành , lấy thực hành củng cố lí thuyết , học tập phải gắn liền với sản xuất, với các hoạt động khác, nhất là hoạt động xã hội. “Theo điều học mà làm” có nghĩa là biến những kiến thức đã học được thành kĩ năng kĩ xảo , vận dụng những điều đã học được để làm ăn , phải biết làm theo những điều đã học để phục vụ lao động sản xuất , để ứng dụng vào cuộc sống . Đúng như cụ Phan Bội Châu đã chỉ rõ : “Học là bắt chước , học là cầu cho biết , học là để mà làm”.
Tại sao học phải đi đôi với hành ? Tại sao phải làm theo điều đã được học ? Không học chay, học vẹt, học lí thuyết suông. Không thể học sáo rỗng, có thể đọc thiên kinh vạn quyển, “chữ chứa đầy bụng”, nhưng khi bước vào đời thì ngu ngơ, rỗng tuếch, trở thành kẻ “thầy dở, thợ dốt”. Vì không ” học đi đôi với hành”, vì không biết “theo điều học mà làm” nên nhiều người “đua học hình thức cầu danh lợi” như La Sơn đã chê trách. Cho nên học tập phải thiết thực và hữu ích .
Nếu như bạn muốn trở thành bác sĩ thì phải biết về thuốc, công dụng của thuốc và các biểu hiện của bệnh. Còn nếu bạn muốn trở thành một ca sĩ thì bạn phải học thanh nhạc để biết cách hát thế nào là hay, là tốt . Nếu bạn muốn làm dược sĩ thì bạn phải biết rõ các thành phần trong thuốc và có tác dụng như thế nào thì mới kê thuốc được .
Vậy đấy , bất cứ nghề nào cũng cần phải học lý thuyết thì mới thực hành được . Nếu như bạn không học lý thuyết thì bạn có thể thực hiện được những công việc đó một cách suôn sẻ được không . Câu trả lời là hòan tòan không thể . Bạn sẽ không thể làm được việc gì nếu không có tri thức và bạn cũng không thể có trị thức nếu không học .
Nếu như chỉ thực hành mà không học thì bạn không thể làm mọi việc mà mình muốn tốt được . Còn nếu chỉ học mà không thực hành thì bao nhiêu công sức tiền bạc của bạn đổ dồn vào việc học đều vô nghĩa vì bạn không làm gì hết thì chẳng có lý do gì phải học cả .
“Học đi đôi với hành” , ” Theo điều học mà làm ” là phương châm, phương pháp giúp học sinh, sinh viên phát huy tinh thần chủ động , năng động trong học tập , sớm xác định được mục tiêu học tập đúng đắn . Học để mở mang tầm hiểu biết , để trở thành người lao động có kĩ thuật , có khoa học để phục vụ công cuộc công nghiệp hóa , hiện đại hóa đất nước . Học và hành có mối quan hệ mật thiết không thể tách rời .
Lời dạy của La Sơn Phu Tử tuy đưa ra cách đây đã mấy thế kỷ nhưng vẫn còn sáng ngời giá trị trong thời đại ngày nay, trở thành kim chỉ nam để cho tuổi trẻ học tập và rèn luyện .
Bài tham khảo 5:
Chúng ta vẫn thường nghe những câu tục ngữ như “Học đi đôi với hành” hay “Người có học, có thể thay đổi cả thế giới”,.. Quả đúng là như vậy, từ xưa đến nay, việc học luôn luôn được ưu tiên đặt lên hàng đầu. Để giúp vua Quang Trung trị nước, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã trình lên vua một bài tấu, trong đó phần cuối, ông đã bàn về phép học: ”Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm”.
Trước hết ta cần phải hiểu học và hành là gì? Học là tiếp thu kiến thức, lí thuyết từ ghế nhà trường, sách vở, phương tiện thông tin đại chúng và những người xung quanh. Học từ thấp đến cao, học từ dễ đến khó, học từ hẹp đến rộng. Học phải hiểu, phải suy ngẫm, mài mò. Học rộng, hiểu sâu và phải biết tóm gọn những gì đã học. Hành là quá trình vận chuyển, áp dụng kiến thức đã học vào thực tế. Nhiều người ôm cả đống kiến thức mà không thực hành thì chỉ thành công trên nền tảng lí thuyết. Và có nhiều người chỉ thực hành mà chẳng có một chút gì gọi là kiến thức thì kết quả cũng chẳng được gì. Học và hành luôn đi đôi với nhau.
Như ông bà đã nói: học mà không hành thì không làm được gì, hành mà không học thì cũng chẳng làm được gì cả. Học và hành luôn là hai đường thẳng song song để đi đến con đường thành công và không thể tách rời. Học và hành cũng không thể so sánh với nhau, vì học tạo nền tảng cho việc thực hành, áp dụng; còn hành thì bổ sung kinh nghiệm, kĩ năng cho việc học. Từ bài “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, chúng ta càng thấy rõ mối quan hệ giữa học và hành. Bạn hãy thử áp dụng câu “Học đi đôi với hành” cho mình nếu bạn chưa thử; những người đã áp dụng rồi thì hãy tuyên truyền cho những người xung quanh và tin chắc một điều: chúng ta đều đạt được thành công nếu chúng ta kiên nhẫn, chịu tìm hiểu, mài mò. Giả sử, tất cả mọi người đều thông suốt việc học và hành luôn đi đôi với nhau thì mội thời gian không xa, nước ta sẽ trở thành nước công nghiệp hóa hiện đại hóa của khu vực. Biến sự thông hiểu thành hành động hữu ích giúp đời là mục đích của việc học.
Tri thức chỉ hữu ích khi nó tạo ra một giá trị nào đó cho cuộc sống con người, thực sự là động lực giúp xã hội ổn định và phát triển. Hành động là hệ quả không thể khác của việc thông hiểu lí thuyết. Biết phân biệt lẽ đúng sai, phải trái, đề cao lẽ phải, xa rời cái xấu, cái ác, giữ gìn đạo đức và nền chính học là nhiệm vụ của người đi học. Nghĩa là, sự hiểu biết phải phục vụ cho cái tốt, cái đẹp, hướng đến phục vụ con người, vì con người. Biết kiểm nghiệm tri thức, rút kết kinh nghiệm cho bản thân và có lựa chọn đúng đắn nhất, sáng suốt nhất. Bởi tri thức không phải lúc nào cũng đúng, có khi nó sai lệch, không nên áp dụng một cách khiên cưỡng, rập khuôn máy móc. Nâng cao giá trị tri thức tự những kinh nghiệm thực là một nhiệm vụ không thể xem nhẹ. Chúng ta không chỉ biết tận hưởng các giá trị tri thức do cha ông để lại mà trách nhiệm của chúng ta là tiếp tục tạo ra các giá trị mới mẻ và tiến bộ, gìn giữ lại cho muôn đời sau.
Theo La Sơn Phu Tử là phải học lấy cái gốc của tri thức. Phải học có hệ thống một cách bài bản, kĩ lưỡng, không được lơ là. Thông hiểu tri thức, thấu hiểu lí lẽ ở đời mới giúp con người có hành động đúng đắn, công việc được trôi chảy. Từ đó đạo đức cũng được đề cao, đạo học được khẳng định mạnh mẽ. Việc nắm vững tri thức sẽ làm nảy sinh khát vọng làm việc và cống hiến của con người. Mục đích của việc học theo nguyễn Thiếp: Bàn về phép học Nguyễn Thiếp cho rằng cốt lõi của việc học là rèn luyện con người thành người tố. Học để làm người tốt đẹp, có nhân cách cao thượng, biết phân biệt lẽ đúng sai. Học để giữ gìn đạo lí ở đời. Cách học đúng đắn là học từ thấp lên cao:Lúc đầu, học để bồi dưỡng lấy gốc (học đạo đức), sau học đến Tứ thư, Ngũ kinh, Chư sử (học tri thức đời sống và thuật ứng xử) là những kiến thức cơ bản mở đầu cho quá trình học tập lâu dài. Học rộng rồi tóm gọn, theo điều học mà làm.
Lợi ích của việc chấn hưng đạo học: Con người hiểu rõ đạo lí, đối xử tốt đẹp, nhân tài xuất hiện lập công giúp ích cho đời, nhà nước vững bền, triều đình ngay ngắn, thiên hại thái bình thịnh trị. Đạo đức được đề cao, luật pháp chặt chẽ, kẻ xấu ít đi. Nền chính học vì thế mà cũng được lưu truyền đời đời.
Lời dạy của La Sơn Phu Tử tuy đưa ra cách đây đã mấy thế kỷ nhưng vẫn còn sáng ngời giá trị trong thời đại ngày nay, trở thành kim chỉ nam để cho tuổi trẻ học tập và rèn luyện.
Bài tham khảo 6:
Từ xưa đến giờ người ta vẫn thường hay quan tâm và nhắc đến đến mối quan hệ giữa “học” và “hành” .Học quan trọng hơn hay là hành quan trọng hơn? Như Nguyễn Thiếp đã từng trình lên cho Vua Quang Trung một bài tấu nói về phép học nằm ở phần cuối bài tấu. Tiểu học là để bồi lấy gốc, rồi tiến lên trung học để học sâu hơn. Học rộng rồi tóm gọn lại làm việc rồi sẽ thành công cống hiến cho đất nước kinh tế phát triển.
Ý kiến của ông là sự tích lũy kinh nghiệm qua nhiều năm và áp dụng vào thực tế cách dạy học của Chu Tử một nho giáo kiệt xuất đời nhà Tống. Trong bản tấu của của Nguyễn Thiếp nói về phép học của Chu Tử chúng ta phải hiểu xem “Học” là gì? Và “Hành” là gì? Vậy thì học là sự tiếp thu kiến thức của nhân loại được gìn giữ và đúc kết qua hàng nghìn năm lịch sử từ thầy cô giáo nhà trường, từ bạn bè, từ người thân,…. Ta học ở mọi lúc mọi nơi. Chúng ta có thể học qua sách vở và học ở thực tế chúng ta biết, học là để làm giàu tri thức và nâng cao trình độ hiểu biết về vạn vật, vạn điều ta chưa biết. Học là để làm được những công việc bản thân mình yêu thích, để nuôi sống bản thân, để góp phần xây dựng đất nước.
Trước hết là phải học từ thấp đến cao khi học phải tóm gọn ý chính dễ tiếp thu. Hành là quá trình vận dụng kiến thức ta đã học vào việc làm hằng ngày để phục vụ cho cá nhân và cộng đồng. Nhưng nếu chỉ thành công trên nền tảng lí thuyết dù có cao siêu đến mấy đi nữa nhưng không đem những thứ đó ra áp dụng vào đời sống thì việc học trở nên vô nghĩa hẳng đi. Ngược lại hành mà lại không học thì làm việc hiệu quả kém, chất lượng cuộc sống thấp không làm việc theo những gì đã học cùng lắm chỉ làm được những việc làm đơn giản không cần dùng nhiều đến trí tuệ.
Quan niệm học phải đi đôi với hành của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cho đến nay vẫn giữ nguyên tính khoa học và thực tế của nó. Trong gian đoạn khoa học phát triển nhanh khủng khiếp như hiện này thì những bộ óc thiên tài mới được coi trọng, những người tri thức đảm nhiệm những công việc phức tạp nặng nề. Lí thuyết đúng thì sẽ thể soi sáng con đường cho thực hành giúp con người nhanh hơn trong công việc giả sử như ngày xưa ông bà ta phải sử dụng trâu cày ruộng, nhưng bây giờ ta đã có máy cày rút ngắn thời gian và đạt hiệu quả cao trong sản suất hơn rất nhiều sovới sử dụng trâu bò. Lí thuyết gắn với thực hành đúng cách sẽ giúp con người ta thúc đẩy mọi thứ nhanh và hiệu quả hơn. Do đó mà chúng ta không nên coi nhẹ mối quan hệ giữa học và hành vì chúng buộc phải đi chung cùng nhau mới có thể giúp con người ta phát triển. Học là để chỉ dẫn cho hành, hành là để bổ sung ý nghĩa việc làm cho học
Qua cách lập luận của Nguyễn Thiếp về phép học giúp chúng ta hiểu hơn về mục đích và vai trò giữa học và hành. Học kết hợp với hành là để có tri thức có tài năng mà có những điều ấy là để phát triển đất nước nhưng bên cạnh đó cũng có những người lấy tài năng của mình ra làm những điều họ thích ảnh hưởng đến quốc gia và những người khác. Muốn học tốt phải có phương pháp đúng và luôn nhớ học đi đôi với hành.
Bài tham khảo 7:
Bất kỳ một lĩnh vực nào trong cuộc sống, con người ta cũng cần phải học, nhưng học như thế nào, làm cách nào để học một cách hiệu quả mới là điều quan trọng. Một trong những phương pháp học hữu hiệu nhất theo ông cha ta đó chính là “Học đi đôi với hành”.
Vậy thì “học đi đôi với hành” nghĩa là gì? Đây là phương pháp học mà gắn liền lý thuyết với thực tiễn, là trong quá trình tiếp thu tri thức, vốn hiểu biết, con người ta cần biết kết hợp thực hành những lý thuyết mà mình đã học vào trong thực tế cuộc sống để có được cái nhìn toàn diện nhất về kiến thức mình đã học. Phương pháp học tập này của ông cha ta đã đề cao và khẳng định vai trò của sự thực hành, ứng dụng thực tiễn trong lĩnh vực học tập của mỗi con người và ngược lại.
Tại sao lại cần “Học đi đôi với hành”? Trước hết, nếu chỉ học mà không hành thì lý thuyết mà ta đã tiếp thu chỉ là lý thuyết suông, không ứng dụng thực tế. Con người ta sẽ dễ dàng bị thụ động trong việc học tập, ghi nhớ kiến thức một cách máy móc, điều đó dễ dẫn đến tình trạng học vẹt, học tủ do con người không hoàn toàn hiểu được bản chất cốt lõi bên trong của những kiến thức ấy. Anh có thể học những thứ đao to búa lớn, học những thứ cao xa, vĩ đại, thế nhưng khi thực hành, anh lại không biết thực hiện thì dù anh kiến thức của anh sâu rộng đến đâu, anh cũng sẽ không được đánh giá cao.
Như vậy, dù là học hay hành thì con người cũng cần phải biết kết hợp cả hai điều đó với nhau thì mới có thể đạt được thành quả, hiểu được tri thức một cách toàn diện, không gặp bất kỳ một khó khăn nào. Mỗi người cần biết lựa chọn cho mình một phương pháp học phù hợp, kết hợp giữa cả học lý thuyết và thực hành. Đặc biệt, trong xã hội phát triển hôm nay, đòi hỏi những con người đều phải toàn diện về mọi kỹ năng, vậy nên, “học đi đôi với hành” sẽ giúp chúng ta rèn luyện được những kỹ năng cần thiết ấy, để có thể sau này giúp ích được cho đất nước.
Quan niệm học đi đôi với hành của ông cha ta dù là trong bất kỳ hoàn cảnh nào, vẫn luôn vô cùng đúng đắn và sâu sắc. Nó là một bài học, một định hướng sống cần thiết cho mỗi người , đặc biệt là thế hệ trẻ trong hoàn cảnh sống hôm nay.
Bài tham khảo 8:
Từ xưa đến nay mối quan hệ giữa học và hành rất chặt chẽ và dã được nhiều người quan tâm Học tiếp thu kiến thức, hiểu biết mới từ sách vở, từ cuộc sống xung quanh làm giàu thêm vốn tri thức của mỗi cá nhân. Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học ở bạn bè; tự học qua sách vở và học ở thực tế đời sống. Học để làm giàu tri thức, nâng cao trình độ hiểu biết.Học và hành là mối quan hệ chặt chẽ với nhau chúng ta hãy làm rõ mối quan hệ giữa học và hành
Học là tìm hiểu những kiến thức mà mình đã học ở trường sách vở và những người xung quanh học từ thấp đến cao từ dễ đến khó mỡ rộng hiểu sâu và phải biết tóm gọn những gì mình đã học hành là quá trình vận chuyển những gì mình đã học được áp dụng vào thực tế. Có nhiều người ôm cả đống kiến thức mà chẳng làm được gì. Vì vậy học và hành luôn đi đôi với nhau ông bà ta đã nói học mà không hành sẽ không làm được gì cả hành mà không học cũng chẳng làm được gì. Học và hành là hai quá trình song song để đi đến tương lai bà không thể tách rời. Học và hành cũng không thể so sánh với nhau vì học là tạo nên nền tảng cho việc thực hành áp dụng còn hành là bổ sung cho kinh nghiện và kĩ năng cho việc học.
Từ bài bàn luận về việc học cửa La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp chúng ta đã thấy rõ được mối liên hệ giữa học và hành chúng ta đã thành công khi chúng ta kiên nhẫn và tìm hiểu mài tât ca Thực tế cho thấy ngày nay, phương châm học đi đôi với hành là hoàn toàn đúng. Những kiến thức mà chúng ta tiếp thu được từ nhà trường, sách vở phải được áp dụng vào thực tiễn cuộc sống để sáng tạo ra những thành quả vật chất, tinh thần phục vụ con người. Có một phương pháp học tập tốt và đúng đắn, kết hợp với những thao tác thực hành bài bản, chắc chắn kết quả học tập sẽ được nâng cao.
Bài tham khảo 9:
Trong cuộc sống tất cả mọi người đều mong muốn thành đạt, có vị trí trong xã hội, có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Để vươn tới được mục đích ấy, ai cũng phải học tập để có kiến thức sau đó vận dụng vào cuộc sống. Vì vậy mối quan hệ giữa học và hành vô cùng gắn bó. Tuy nhiên, để kết hợp một cáh hiệu quả, chúng ta cần bàn đôi điều .
Trong bài “Bàn luận về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, một danh sĩ nổi tiếng thời Tây Sơn đã nêu lên phép học đúng đắn cho mọi người dựa trên cơ sở phép dạy học của Chu Tử và nền chính học của nước nhà .
Vậy học để làm gì ? Học để tiếp nhận những kiến thức quan trọng mà ta không biết. Học để biết rõ đạo lý làm người. Học để trở thành một người tốt , người tài giỏi . Hành là đem những lý thuyết kiến thức mà mình đã học được để thực hành vào đời sống .
Học đi đôi với hành có nghĩa là vừa học văn hóa, lí thuyết vừa tập tành, vận dụng , lấy lí thuyết soi sáng thực hành , lấy thực hành củng cố lí thuyết , học tập phải gắn liền với sản xuất, với các hoạt động khác, nhất là hoạt động xã hội. “Theo điều học mà làm” có nghĩa là biến những kiến thức đã học được thành kĩ năng kĩ xảo , vận dụng những điều đã học được để làm ăn , phải biết làm theo những điều đã học để phục vụ lao động sản xuất , để ứng dụng vào cuộc sống. Đúng như cụ Phan Bội Châu đã chỉ rõ : “Học là bắt chước , học là cầu cho biết , học là để mà làm”.
Tại sao học phải đi đôi với hành ? Tại sao phải làm theo điều đã được học ? Không học chay, học vẹt, học lí thuyết suông. Không thể học sáo rỗng, có thể đọc thiên kinh vạn quyển, “chữ chứa đầy bụng”, nhưng khi bước vào đời thì ngu ngơ, rỗng tuếch, trở thành kẻ “thầy dở, thợ dốt”. Vì không ” học đi đôi với hành”, vì không biết “theo điều học mà làm” nên nhiều người “đua học hình thức cầu danh lợi” như La Sơn đã chê trách. Cho nên học tập phải thiết thực và hữu ích .
Nếu như bạn muốn trở thành bác sĩ thì phải biết về thuốc, công dụng của thuốc và các biểu hiện của bệnh. Còn nếu bạn muốn trở thành một ca sĩ thì bạn phải học thanh nhạc để biết cách hát thế nào là hay, là tốt . Nếu bạn muốn làm dược sĩ thì bạn phải biết rõ các thành phần trong thuốc và có tác dụng như thế nào thì mới kê thuốc được .
Vậy đấy , bất cứ nghề nào cũng cần phải học lý thuyết thì mới thực hành được . Nếu như bạn không học lý thuyết thì bạn có thể thực hiện được những công việc đó một cách suôn sẻ được không . Câu trả lời là hòan tòan không thể . Bạn sẽ không thể làm được việc gì nếu không có tri thức và bạn cũng không thể có trị thức nếu không học .
Nếu như chỉ thực hành mà không học thì bạn không thể làm mọi việc mà mình muốn tốt được . Còn nếu chỉ học mà không thực hành thì bao nhiêu công sức tiền bạc của bạn đổ dồn vào việc học đều vô nghĩa vì bạn không làm gì hết thì chẳng có lý do gì phải học cả .
Bài tham khảo 10:
Từ trước đến nay,học và hành là chủ đề được mọi người bàn luận rất nhiều.có rất nhiều người chắc cũng sẽ có bàn luận, và suy nghĩ về giữa học và hành thì cái nào quan trọng hơn đúng không.Nhưng nó đều có vai trò quan trọng cả đấy.
Như La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp nói về một số ý kiến của ông về chủ đề này, trong bài bàn Luận về phép học:
Phép dạy, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Rồi từ từ tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm. Nhờ may kẻ nhân tài mới lập được công, nhà nước nhờ thế mà vững yên. Đó mới thực là cái đạo ngày nay có quan hệ tới lòng người. Chớ đừng lãng quên bỏ qua.
Các câu nói của ông là kết luận kinh nghiệm sao bao nhiêu năm nghiên cứu và áp dụng trong thực tế phương pháp dạy và học của Chu Tử (tức Chu Đôn Di), một bậc thầy của Nho giáo đời Tống bên Trung Quốc.
Học là hoạt động tiếp thu những tri thức của nhân loại đã được đúc kết qua mấy ngàn năm lịch sử. Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học ở bạn bè; tự học qua sách vở và học ở thực tế đời sống. Học để làm giàu tri thức, nâng cao trình độ hiểu biết. Học để làm chủ bản thân, làm chủ công việc của mình và góp phần hữu ích vào sự nghiệp chung của đất nước. Theo Nguyễn Thiếp, muốn có kết quả tốt phải có phương pháp học tốt. Trước hết phải học từ thấp đến cao. Khi học phải biết tóm lược kiến thức cơ bản đế dễ nhớ, dễ vận dụng. Theo cách nói bây giờ là ta phải biết sơ đồ hóa kiến thức, biết tóm tắt nội dung văn bản đã học từ đó vận dụng kỹ năng tổng hợp, chỉnh lý để phân biệt đúng – sai, lấy cái tốt mà học, biết loại bỏ cái xấu để hoàn thiện bản thân.
Hành là quá trình vận dụng kiến thức đã học vào những công việc hàng ngày. Ví dụ các kiến trúc sư, kỹ sư xây dựng dùng kiến thức tiếp thu 4-5 năm ở trường đại học để vận dụng chúng kết hợp với sự sáng tạo mà thiết kế xây dựng nên những công trình nhà máy, trường học, nhà ở… có giá trị thẩm mỹ, có tính văn hóa, tuân thủ theo quy hoạch chung và nhất là lưu lại tiện ích phục vụ cho người sử dụng theo năm tháng.
Nhưng nếu chỉ biết học mà thiếu đi sự vận dụng thì dù có học cao đi chăng nữa tức là không biết đem kiến thức ấy áp dụng vào thực tế thì việc học ấy chỉ tốn thời gian, công sức và tiền bạc mà thôi. Ngược lại, nếu hành mà không học thì hành không trôi chảy.
Vì thế học và hành phải luôn đi đôi với nhau.vì đây là con đường duy nhất đưa ta đến thành công trong tương lai. Như vậy, chúng ta không thể xem nhẹ chuyện học mà quên đi hành hay chỉ biết hành mà không có học, bởi đó là sai lầm.
Bài tham khảo 11:
Từ xưa tới nay, mối tương quan chặt chẽ giữa học và hành đã được nhiều người quan tâm, bàn luận. Vậy học quan trọng hơn hành hay hành quan trọng hơn học ? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã góp một ý kiến xác đáng về vấn đề này trong bài Bàn luận về phép học : Phép dạy, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học được mà làm. Họa may kẻ nhân tài mới lập được công, nhà nước nhờ thế mà vững yên. Đó mới thực sự là cái đạo ngày nay có quan hệ tới lòng người. Xin chớ bỏ qua. Ý kiến trên đây của ông là sự đúc kết kinh nghiệm sau bao năm nghiền ngẫm và áp dụng trong thực tế phương pháp dạy và học của Chu Tử, một bậc thầy của Nho giáo đời Tống bên Trung Quốc.
Trong phép học của Chu Tử, Nguyễn Thiếp nhấn mạnh đến mối quan hệ giữa học và hành: học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm. Vậy, chúng ta phải tìm hiểu xem học là gì và hành là gì ?
Vậy trước tiên, học là gì ? Học là hoạt động tiếp thu tri thức. Hằng ngày, hằng giờ, chúng ta có thể học được từ những người xung quanh cuộc sống hằng ngày của chúng ta, chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, bạn bè; tự học qua sách vở và học ở thực tế đời sống. Học để làm gì ? Để làm giàu tri thức, để nâng cao trình độ hiểu biết. Để có thể làm chủ bản thân, làm chủ công việc và góp phần hữu ích vào sự nghiệp chung của đất nước và dân tộc. Theo Nguyễn Thiếp, muốn có kết quả tốt phải có phương pháp học tốt. Trước hết phải học từ thấp lên cao. Học phải biết tóm lược kiến thức cơ bản để dễ nhớ, dễ vận dụng.
Còn hành là gì ? Hành là quá trình vận dụng những kiến thức đã học vào những công việc, hoạt động hằng ngày của chúng ta. Ví dụ như một bác sĩ những kiến thức tiếp thu được trong suốt quá trình đào tạo sáu, bảy năm ở trường đại học để vận dụng vào việc chữa bệnh cho nhân dân. Học sinh vận dụng những điều thầy dạy để một bài toán, bài văn,…. đó là hành.
Bác Hồ cũng đã khẳng định: Học để hành, có nghĩa là học để làm tốt, thực tế cho thấy có học có hơn. Mục đích cuối cùng của sự học là nhằm phục vụ cho mọi công việc đạt hiệu quả cao hơn. Trái lại, hành mà không học thì hành không trôi chảy.
Tóm lại học và hành luôn luôn đồng hành cùng nhau. Học hướng dẫn hành. Hành bổ sung, nâng cao, làm cho việc học thêm hoàn thiện. Học hành là con đường duy nhất để làm chủ bản thân mình, chính vì vậy không nên xem nhẹ chuyện học hành. Hãy học hành khi còn có thể nhé !
Bài tham khảo 12:
Từ trước đến giờ, học và hành luôn là những thứ quan trọng giúp chúng ta thành những con người giúp ích cho xã hội. Bài tấu “Bàn luận về phép học” của Nguyễn Thiếp dâng vua đã bày tỏ những quan niệm về cách học chân chính để vua lấy đó mà nhắc nhở mọi người, làm tiêu chí cho việc học của mình. Trong rất nhiều tiêu chí ấy, Nguyễn Thiếp nhắc tới việc học phải đi đôi với hành.
Con người “thiên tư sáng suốt, học rộng hiểu sâu” trong phần cuối của bài tấu, đã bàn về phép học”Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm”. Rõ ràng từ xưa ông cha ta đã đề cao việc học phải đi đôi với hành. Bác Hồ cũng đã khẳng định: “Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thi học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy”.
Vậy học và hành là gì và có ý nghĩa như thế nào ? Học là quá trình thu nhận kiến thức, rèn luyện những kĩ năng. Trên con đường phát triển, con người đã tích luỹ được một kho tàng kiến thức khổng lồ hữu ích và truyền lại cho đời sau. Học là tìm những điều hữu ích từ kho tàng khổng lồ ấy để hiểu biết hơn về tri thức của mình. Học có thể hiểu rộng ra là tiếp thu kiến thức đã được học từ những trang sách vở mà chúng ta đã từng học. Và nắm vững lí luận đã được đúc kết trong các bộ môn khoa học, đồng thời tiếp nhận những kinh nghiệm của những người đi trước.
“Học” còn giúp cho chúng ta trai đồi kiến thức, mở mang tầm mắt, trí tuệ. Nó còn có ý nghĩa khác là tìm hiểu, khám phá những tri thức của loài người nhằm chinh phục thiên nhiên, chinh phục vũ trụ. Còn “hành” nghĩa là làm, là thực hành, là ứng dụng kiến thức, lí thuyết vào thực tiễn đời sống. Cho nên học và hành có mối quan hệ rất chặt chẽ với nhau. Học và hành là hai mặt của một quá trình thống nhất, nó không thể tách rời mà phải luôn gắn chặt với nhau làm một. Học là để hiểu biết còn hành là để thức hành những gì chúng ta đã được học. Chúng ta cần hiểu biết rõ “hành” vừa là mục đích vừa là phương pháp học tập. Một khi đã nắm vững kiến thức, đã tiếp thu lí thuyết mà ta không vận dụng vào thực tiễn, thì học cũng trở nên vô dụng và chẳng giúp được gì cho ta. Bởi thế học và hành hết sức quan trọng và có mối quan hệ chặt chẽ với nhau.
Ngày nay với phát triển của xã hội, lí thuyết và thực hành được hiểu biết khác hơn, học và hành lúc nào cũng đi đôi, không thể tách rời nhau. Có nhiều bạn trẻ khi rời ghế nhà trường vào một nhà máy, một cơ quan… lúng túng không biết phải làm công việc mà chuyên môn mình đã được học như thế nào dẫn đến gặp rất nhiều khó khăn. Nguyên nhân chính là “học” mà không “hành”, là do học không tiếp thu khi còn ngồi trên ghế nhà trường không thật sự chuyên tâm, rèn luyện, lắng nghe và trao đồi kiến thức hoặc thiếu môi trường hoạt động. Ngược lại nêu hành mà không có lí luận, lí thuyết soi sáng và kinh nghiệm đã được đúc kết dẫn dắt thì việc ứng dụng vào thực tiễn sẽ rất nhiều khó khăn, thậm chí có khi còn dẫn đến những sai lầm to lớn nữa. Do vậy việc học tập, trao dồi kiến thức và kinh nghiệm là nền tảng để mỗi người áp dụng vào thực tế, thực hành trong thực tiễn cuộc sống.
Một thực tế cho thấy, sự thiếu liên hệ giữa kiến thức với thực tiễn ở các trường phổ thông đã khiến các sinh viên tương lai không biết nên lựa chọn ngành học nào trước mùa thi. Đa số các em không biết sử dụng những kiến thức đã được học vào việc gì ngoài việc để… thi đỗ đại học. Cho dù những năm gần đây, nhiều phương pháp dạy học tích cực trong và ngoài nước được đưa vào các trường học nhưng việc áp dụng và hiệu quả của phương pháp này vẫn còn rất nhiều hạn chế. Hậu quả sâu xa hơn của việc “học” không đi đôi với “hành” là có nhiều học sinh, sinh viên đạt kết quả học tập rất cao nhưng vẫn ngơ ngác khi bước vào cuộc sống, nhiều thủ khoa sau khi ra trường, va vấp cuộc sống mới tự hỏi: “Không biết việc chọn trường chọn ngành của mình đã đúng hay chưa?”. Nhất là khi xã hội đang cần những người có tay nghề cao phục vụ cho công cuộc công nghiệp hoá – hiện đại hoá thì việc “Học đi đôi với hành” càng trở nên quan trọng hơn
Vì vậy, học và hành luôn đi đôi với nhau như câu nói của Bác Hồ: “Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy”. Lời dạy trên của Bác cũng góp phần khẳng định mối quan hệ quan trọng giữa học hành.
Bài tham khảo 13:
Đất nước ta ngày càng phát triển , nhờ đó nền giáo dục bây giờ cũng đang được nâng cao, lớp học sinh ngày nay cũng có nhiều cách học khác với lớp học sinh ngày trước. Tuy vậy, cho dù có học như thế nào đi chăng nữa thì trong quá trình học cũng cần phải có cả thực hành, giống như lời dạy của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp trong bài “Bàn luận về phép học”
Học là quá trình chúng ta tiếp thu những kiến thức mà thầy cô đã truyền đạt . Còn “hành” là gì? Hành là việc chúng ta cần áp dụng những kiến thức đã học được vào trong cuộc sống để có thể giúp ích được cho chúng ta mai này . Trong phần cuối bài La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã bàn luận về bài phép học “ Học rộng rồi tóm lược lại cho gọn, theo điều học mà làm”.
Học chỉ đơn thuần là tiếp nhận qua sách vở hoặc do các thầy cô truyền đạt, nhưng nếu ta chỉ có học mà không hành thì liệu những kiến thức ấy chúng ta có thể nắm . Các bạn thử nghĩ mà xem, nếu trong những môn học cần đến sự thực hành như môn Hóa học, môn Sinh học trong khi ta chỉ đọc suông các kiến thức trong sách mà vẫn chưa được làm thực tế lần nào thì đến khi cần liệu các bạn có thể nhớ để thực hiện các kiến thức trong sách giáo khoa không phải là điều xấu, nhưng điều quan trọng là ta phải biết kết hợp kiến thức với thực hành sao cho thật hợp lí, vì nếu như các bạn có đọc ro ro, đọc thuộc lòng các bước thí nghiệm môn Hóa học, các thao tác mổ ếch môn Sinh học mà chưa thực hành lần nào thì chắc hẳn đã đến lúc bắt tay vào làm, chúng ta đều phải lóng ngóng.
Chính vì vậy, chỉ hành thôi mà không học thì rõ ràng cũng không ổn chút nào. Nếu như ta đã từng được thực hành đấy, đã biết được cách thức để thực hiện thí nghiệm đấy nhưng nếu ta không được học qua kiến thức từ trước thì liệu có thể thực hiện đúng và an toàn thí nghiệm được không? Học mà không hành thì không nắm vững được kiến thức mà nếu chỉ hành mà không học thì có thể sẽ không đủ kiến thức để áp dụng vào thức hành. Bởi vậy chỉ có : học đi đôi với hành” thì chúng ta mới có thể nắm kiến thức một cách sâu sắc và áp dụng đúng vào thực tế cuộc sống được.
Chỉ có học kết hợp với thực hành thì việc học mới thực sự đạt được hiệu quả cao. Một phương pháp học tập tốt thì mới có thể đem lại cho chúng ta một kết quả tốt, chính vì vậy, tất cả chúng ta cần phải noi theo lời dạy của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp
Bài tham khảo 14:
Học là lúc chúng ta đi học ở trường, hành là lúc chúng ta thực hành ngoài đời. Học và hành không thể tách rời với nhau. Học để lấy những điều cơ bản. Học rộng rồi tóm lại cho gọn, hành là tóm lại những gì mình học được rồi đem vào thực tế. Nhất định phải áp dụng cách học của Chu Tử, vì ” ngọc không mài, khong thành đồ vật. Không học không biết rõ về đạo”.
Học là lúc chúng ta đi học, hành là lúc chúng ta thực hành. Học và hành có nghĩa là vừa hịc lý thuyết và vừa thực hành. Giống lúc chúng ta làm một bài hoá ta phải học lý thuyết sau đó thì mới thực hành được.
Nếu muốn thành công ta phải chiếm lĩnh tri thức một cách đúng đắn. Vừa học để tiếp thu tri thức và thực hành về những gì ta đã học được. Mục đích của học lý thuyết nhằm phục vụ cho làm việc hiệu quả hơn, nhưng nếu không áp dụng vào thực hành thì nó sẽ không đạt kết quả cao được. Trong lúc học nếu ta biết thực hành với lý thuyết vừo bài làm thì kết quả đạt được sẽ cao.
Nếu ta vừa học đi đôi với hành thì ta sẽ đạt được kết quả cao nhất. Ví dụ như môn toán, nếu áp dụng lý thuyết cộng thêm thực hành, thì kết quả ta nhận được luôn xứng đáng. Do đó ta phải coi trọng giữa việc học và hành. Theo quan niệm của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, lý thuyết là ánh sáng soi sáng cho con đường thực hành. Như vậy ta mới biết được trước và không cần phải suy ngẫm, thí nghiệm…
Nếu học để lấy điểm, lấy bằng cấp, ích kỉ mà không biết kiến thức thì rất đáng bị trách mắng. Thậm chí nếu không vận dụng vào thực hành yhif sẽ bị phá sản, thất nghiệp….. Nếu ta hịc một cách đúng đắn ta sẽ hiểu nhiều hơn về kiến thức và kinh nghiệm trong thực tế.
Học đi đôi với hành là một việc hết sức quan trọng. Nó vừa giúp ta thực hành ngoài thực tế, vừa chỉ ta kinh nghiệm khác trong thực hành. Muốn học tốt phải có phương pháp học tốt. Học luôn luôn đi đôi với hành. Nó sẽ giúp ta có có kiến thức mà cũng có kinh nghiệm trong thực tế thì ta sẽ thành công trong cuộc sống.
I love trying new recipies
Đọc Bài anh hay thế này mà còn ý kiến gì
Mấy đứa nào dám nói bài này ko hay bước ra đây
Ko hay
cut
tam on
được
Thật tiếc khi biết đến trang này quá trễ. Nhưng chưa phải là muộn.
Hay
Chất
hay
Hay
Hay
khong hay