Những nhận định về Xuân Quỳnh và bài thơ “Sóng”.
1. “Thơ Xuân Quỳnh là thơ của một cánh chuồn chuồn bay tìm chỗ nương thân trong nắng nôi dông bão của cuộc đời … Thế giới thơ ca Xuân Quỳnh là sự tương tranh không ngừng giữa khắc nghiệt và yên lành với những biểu hiện sống động và biến hóa khôn cùng của chúng. Ở đó trái tim thơ Xuân Quỳnh là cánh chuồn chuồn báo bão cứ chao đi chao về, mệt nhoài giữa biến động và yên định, bão tố và bình yên, chiến tranh và hòa bình, thác lũ và êm trôi, tình yêu và cách trở, ra đi và trở lại,chảy trôi phiêu bạt và trụ vững kiên gan, tổ ấm và dòng đời, sóng và bờ ,thuyền và biển,nhà ga và con tàu, trời xanh và bom đạn, gió Lào và cát trắng, cỏ dại và nắng lửa, thủy chung và trắc trở, xuân sắc và tàn phai, ngọn lửa cô đơn và đại ngàn tối sẫm…”
(Chu Văn Sơn)
2. “Điều đáng quý nhất ở Xuân Quỳnh và thơ Xuân Quỳnh là sự thành thật rất thành thật, thành thật trong quan hệ bạn bè, với xã hội và cả tình yêu. Chị quanh co không giấu diếm một điều gì. Mỗi dòng thơ, mỗi trang thơ đều phơi bày một tình cảm, một suy nghĩ của chị. Chỉ cần qua thơ ta biết khá kĩ đời tư của chị. Thành thật, đây là cốt lõi thơ Xuân Quỳnh”
(Võ Văn Trực
3. “Mỗi bài thơ được viết ra như là bài thơ cuối cùng của đời mình, bao nhiêu vốn liếng sẵn có cho vào được cái gì, cho bằng hết, bài thơ bao giờ cũng ở điểm căng nhất của sự sáng tạo.”
4. “Thơ Xuân Quỳnh tự nhiên như thể đã là phụ nữ thì phải sinh con đẻ cái vậy.”
4. “Chính cuộc sống thường nhật với những buồn vui, những lo toan, những hoạt động ngỡ như nhỏ nhặt thường xuyên là đối tượng nhà văn cần thâm nhập hiểu biết” – Xuân Quỳnh trong Chân dung văn học
5. Khát vọng tình yêu mãnh liệt trong trái tim nhà thơ thật sâu sắc và mãnh liệt, cái thời của Xuân Quỳnh cách đây hai mươi năm có được những câu thơ viết về tình yêu da diết, cháy bỏng thật hiếm, nhất là đối với các nhà thơ nữ có ai dám mạnh dạn như chị:
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.”
6. “Một tình yêu đạt đến độ say đắm, nồng nàn, đam mê nhất đồng thời nó cũng có một sắc thái “táo bạo ” và nhiều khi còn “dữ dội” nữa. Vì thế Xuân Quỳnh luôn khao khát một tình yêu đích thực, tình yêu bất chấp thời gian, không gian để đến tận cùng của hạnh phúc.”