Những quyển sách trong trái tim tôi!
Thứ hai là ngày đầu tuần. Tất nhiên rồi, tôi sẽ đọc sách. Đọc sách vào thứ hai để khởi đầu tiến trình làm việc với một kế hoạch chắc chắn và đầy hứng thú.
Tôi muốn nâng cao tinh thần với muôn quyển sách ngợi ca nghị lực của con người. hay ít nhất là tôn vinh cái đẹp. Quyển Bản sắc một huyền thoại của Angelina Jolie lập tức nằm trong tầm ngắm của tôi. Đây là cuốn tự truyện của Angelina Jolie, người phụ nữ được đánh giá là đẹp nhất hành tinh.
Angelina Jolie kể về những lần cô phải từ bỏ đi cái tôi của bản thân để hòa hợp với công việc và đời sống. Cô kể về tư thế luôn ngẩng cao đầu cùng ý chí kiên cường của cô, cách cô chống chọi cùng những tai tiếng. Con người thật bên ngoài đời của cô không giống một bộ phim Hollywood nào mà cô đã từng tham gia. Angelina Jolie khiến mọi người yêu mến bởi tâm hồn thiện lương, phong cách giản dị nhưng không kém phần tài năng và nhan sắc.
Tất cả những điều đó tạo nên một huyền thoại của thế kỉ 21, rất thu hút và rất đáng được học tập. Đây là lý do lúc nào tôi cũng mê luyến quyển sách này và luôn để nó ở nơi dẽ thấy nhất. Những ngày vùi đầu vào Bản sắc một huyền thoại, tôi thường ghé vào một quán nước nhỏ gần nhà, nơi có tách trà sữa nóng hổi thơm phức, bầu không khí man mác nhưng khá tĩnh lặng, không quá nhộn nhịp khiến tôi có thể dễ dàng hoà nhập hơn với nhân vật. Trà sữa lúc buổi trưa và thư thả với quyển sách là nơi lý tưởng nhất mà tôi lựa chọn cho mỗi thứ hai, sau buổi học ở trường.
Ngày thứ ba của tôi là một ngày bận rộn. Thay vào những mơ mộng của ngày đầu tuần, tôi chọn cho mình những quyển sách khoa học hơn như Mười vạn câu hỏi vì sao? hay quyển Giả thuyết Poincare để bổ sung thêm kiến thức cho mình. Tri thức khoa học sẽ giúp tôi mạnh mẽ hơn khi đầu óc còn khá thảnh thơi ở những ngày đầu tuần. Thật ra tôi thích những quyển văn học hay tiểu thuyết hơn, nhưng nền tảng khoa học cùng công nghệ vẫn là không thể thiếu trong cuộc sống. Nếu cứ sống chậm chạp hay mơ mộng suốt tuần thì tôi sẽ lạc hậu mất, dù sao tôi cũng cảm thấy khá hứng thú với lý do vì sao các sự vậy, hiện tượng có thể tồn tại nên cũng cảm thấy rất háo hức khi đọc. Tuy vậy khả năng hiểu biết của tôi vẫn còn chưa tốt lắm, thường có những chỗ chưa hiểu rõ được, nên ngày thứ ba tôi chọn cho mình vị trí ngồi trong chính gốc học tập riêng để còn thuận tiện cho việc ghi chép, những ngày sau đó sẽ tìm người giải đáp giúp.
Thứ tư là ngày tôi lặn mất tăm ở trường. Cả ngày hôm ấy tôi sẽ ở trường suốt từ sáng sớm đến tận chiều tối. Buổi sáng tôi chạy đi tìm các thầy cô giải đáp các vấn đề mấy hôm trước khó hiểu, nhờ họ giải thích giúp. Tôi sẽ chú tâm nghe cùng năn nỉ họ giảng cho đến lúc tôi hiểu mới thôi. Trong lúc đó tay chân tôi cũng chẳng rảnh rang, tôi sẽ chú tâm ghi lại những gì khó hiểu vào một quyển sổ nhỏ, sau này lỡ quên mất còn có thể đọc lại được. Buổi chiều tôi hẹn chúng bạn cùng sở thích vào căn tin trường cùng nhau nói về những quyển sách hay mình đã đọc được, tiện thể tìm kiếm, chia sẻ cho nhau những quyển mình tâm đắc, cùng nhau bàn luận, cùng nhau trao đổi những quyển sách hay.
Thứ năm là ngày tôi dành tặng cho trái tim. Tôi vào thư viện trường chọn cho mình vài cuốn trau dồi kĩ năng sống như Tình thân ái, Sự sẻ chia, Tình mẫu tử hay vài cuốn sách khác đại loại như vậy. Tôi không muốn tự biến mình thành kẻ thiếu mất trái tim. Tôi cần tập cho mình sống chậm hơn, yêu thương nhiều hơn, để ý hơn những thứ xung quanh, càng không muốn những người bên cạnh phải buồn lòng chỉ vì những thái độ cư xử chưa đúng đắn của mình. Tôi không muốn làm những người yêu thương tôi phải buồn lòng. Những câu chuyện cảm động khiến tôi thổn thức. Đôi khi thấy mình có lỗi nhiều lắm.
Thứ sáu là ngày tôi dành cho gia đình. Buổi sáng, tôi thức sớm đọc vài quyển công thức nấu ăn của mẹ rồi làm một bữa cơm cho gia đình. Nhờ kĩ năng đọc nên tôi cũng không mất quá nhiều thời gian cho việc đọc hiểu những bước thực hiện, cũng như đã có kiến thức nấu ăn cơ bản nên việc thực hành cũng không quá khó khăn. Ít nhất, sau khi nấu xong, bố mẹ có thể hài lòng thưởng thức công sức cả buổi sáng của tôi một cách ngon miệng. Thế là đủ. Buổi chiều tôi dùng khoảng hai tiếng rèn luyện khả năng viết của mình, vừa luyện tốc độ, vừa luyện chữ nhìn sao cho được. Có khi lại thử vài kiểu chữ vừa nghĩ ra hay đọc được ở nơi nào đó. Tiếp theo đó là dùng nửa tiếng nữa vừa thư giản đầu óc, vừa sáng tạo tô tô vẽ vẽ cho cuốn Coloring Book mà tôi xem như vật báu. Thế là lại hết một ngày.
Thứ bảy là lúc tôi rèn luyện khả năng ngoại ngữ. Tôi sẽ cần mẫn lật những cuốn sách như Solution hay Access mà tôi đang theo học ra. Đằng sau sẽ có những cái đĩa, tôi nghe và lẩm nhẩm đọc theo để rèn lại ngữ pháp. Vào ngày sinh nhật lần thứ chín, bố tôi biết được tôi đam mê đọc sách, đã mua trọn bộ 7 quyển Harry Potter chuẩn anh ngữ cho tôi. Không phải là theo phong trào đâu nhé. Tôi đọc để nang cao khả năng diễn đạt bằng tiếng Anh đấy.
Chủ nhật là ngày tôi thực sự về đúng với lứa tuổi hiện tại hồn nhiên, ngây thơ. Tôi chọn cho mình những quyển truyện tranh thư giãn đầu óc. Đó cũng là lý do mà tôi cũng như bao lứa trẻ khác có Doraemon là cả một tuổi thơ dữ dội. Nay đã không còn đọc Doraemon nhiều như trước, có lẽ là do càng trưởng thành, mức độ ngây thơ càng giảm, nên tôi lại hứng thú hơn với truyện trinh thám như Conan. Có những ngày lại vùi đầu vào đống truyện chữ gây nghiện Sherlock Holmes.
Đó là kế hoạch đọc sách trong một tuần của tôi. Vì đã thực hiện lâu năm, gần như đã trở thành một thói quen khó bỏ, những cá nhân yêu sách như tôi vẫn cảm thấy thật buồn bã nếu như sách bị thay thế bằng những thiết bị công nghệ như đời nay. Đối với tôi việc đọc sách ý nghĩa hơn tất cả các trò chơi điện tử, mạng xã hội mà đời nay đã đâm đầu vào. Tôi chỉ muốn nhắn nhở, việc đọc sách là một việc rất tốt cho trí tuệ của mỗi chúng ta, cần được trân trọng và gìn giữ đến tận thế hệ mai sau.