Viết đoạn văn trình bày cảm nhận về bức tranh thiên nhiên được thể hiện trong đoạn: “Mọc giữa dòng sông xanh… Tôi đưa tay tôi hứng” (Mùa xuân nho nhỏ – Thanh Hải)
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi, con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”.
Đoạn văn tham khảo:
(1) Đoạn thơ trên được trích trong phần đầu văn bản “Mùa xuân nho nhỏ” của tác giả Thanh Hải đã rất thành công trong việc thể hiện bức tranh thiên nhiên mùa xuân xứ Huế thật đẹp và đầy sức sống. (2) Mở đầu đoạn thơ là vẻ đẹp trong sáng, đầy sức sống của thiên nhiên xứ Huế mùa xuân với dòng sông xanh thơ mộng, màu hoa tím biếc (3) Nhà thơ đã sử dụng nghệ thuật đảo ngữ, động từ “mọc” được đặt ở ngay đầu câu thơ cho thấy được sức sống mãnh liệt của bông hoa. (4) Bức tranh được nhà thơ vẽ với màu sắc hài hoà, điểm vào đó là không gian cao rộng của bầu trời cùng âm thanh cao vút, vui tươi, tiếng chim chiện chiện rộn rã, tươi vui lan tỏa khắp bầu trời xuân. (5) Các từ “ơi”, “ chi”, “ mà” như những lời trò chuyện với thiên nhiên thật trìu mến, thân thương. (6) Đặc biệt hình ảnh ẩn dụ chuyển đổi cảm giác “Từng giọt long lanh rơi / Tôi đưa tay tôi hứng” đã thể hiện cảm xúc say xưa, ngây ngất như muốn hòa nhập vào đất trời của nhà thơ trước đất trời xứ Huế vào xuân. (7) Cuộc sống mới đã mang lại cho ông những cảm xúc mới, cảm xúc của con người được tự do, được làm chủ đất trời, làm chủ vận mệnh của mình. (8) Với tình yêu cuộc sống thiết tha, Thanh Hải đón nhận tất cả vẻ đẹp của đất trời vào lòng mình bằng sự trân trọng và biết ơn sâu sắc (9) Tóm lại, với việc sử dụng thể thơ ngũ ngôn gần với giọng điệu dân ca miền Trung tạo ra âm hưởng nhẹ nhàng và tha thiết, thấm vào lòng người đoạn thơ cho ta thấy tình yêu thiên nhiên và tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc của nhà thơ. (10) Cảm ơn nhà thơ đã giúp tôi nhận ra một điều thiêng liêng: đối với mỗi con người, quê hương là máu thịt, là linh hồn, là nơi đầu tiên chúng ta ra đi và cũng là nơi cuối cùng để chúng ta trở về nương náu, tìm nguồn che chở vĩnh hằng.