Viết đoạn văn chia sẻ cảm nghĩ về bài thơ trong lời mẹ hát của nhà thơ Trương nam Hương
Đoạn văn 1.
Bài thơ Trong lời mẹ hát của nhà thơ Trương Nam Hương đưa tôi trở về ký ức về thời thơ ấu đầy ấm áp khi nhận được tình cảm yêu thương vô bờ bến của người mẹ, khiến tôi phải nhìn nhận lại bản thân mình về lòng hiếu thảo và biết ơn đấng sinh thành. Hiện lên trong lời mẹ hát là thế giới cổ tích với biết bao câu chuyện thần tiên diệu kì, là dòng lịch sử chảy dài qua bao năm tháng. Lời ru ngọt ngào ấy đưa con đi khắp mọi miền đất nước, ngắm nhìn cảnh vật quê hương: “cánh cò trắng”, “dải đồng xanh”, “khóm trúc”, “lùm tre” hiền hậu, lời ru quấn quýt dây trầu”,… Trong lời mẹ hát có cả cuộc đời khốn khó, vất vả, lo toan, đắng cay, cơ cực của mẹ. Tiếng cối giã gạo đêm như khuya khắc tạc vào bóng đêm. Mẹ chẳng dành gì cho mẹ. Dù khổ nhọc, thiếu thốn, mẹ vẫn luôn dành cho con những gì tốt đẹp nhất. Tất cả đã nuôi dưỡng tâm hồn con thật trong trẻo và ấm áp. Tình cảm yêu thương và sự hi sinh thầm lặng của mẹ dành cho con là không thể đong đếm, bát ngát, bao la như trời cao biển rộng. Trương Nam Hương đã khéo léo sử dụng các biện pháp tu từ nhân hoá đặc sắc “thời gian chạy…” để nhấn mạnh thời gian trôi qua nhanh – sự già nua của mẹ đến cũng nhanh. Phép đối được tác giả sử dụng một cách tinh tế trong hai câu thơ “Lưng mẹ cứ còng dần xuống / Cho con ngày một thêm cao” đã phần nào bộc lộ được sự biết ơn của tác giả đối với người mẹ kính yêu. Không chỉ vậy, nhà thơ cũng đã bộc bạch những tình cảm chân thành và lòng biết ơn sâu sắc của mình dành cho mẹ. Qua những hình ảnh giản dị từ lời ru của mẹ và sự chăm sóc, dưỡng dục của mẹ chính là sức mạnh để chắp cho con “đôi cánh” bước vào đời, bay cao bay xa đến những chân trời mới. Bài thơ Trong lời mẹ hát của Trương Nam Hương đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng. Lời ru của mẹ chính là sức mạnh, chắp cánh cho con bay xa hơn. Dù có bay xa đến đâu, mẹ vẫn dõi theo con, động viên và chờ đợi con trở về trong vòng tay âu yến. Bài thơ Trong lời mẹ hát thật giàu cảm xúc, gợi ra một tình mẫu tử đẹp đẽ và chân thành.
Đoạn văn 2.
Lời ru của mẹ làm hiện lên những hình ảnh quen thuộc, giản dị và gần gũi của làng quê, những rung động trong lòng về cánh đồng xanh mướt trải dài bát ngát cùng “cánh cò trắng” bay lả bay la trên những “cánh đồng xanh”, những màu vàng bắt mắt và xinh đẹp của “màu vàng hoa mướp”, hình ảnh thú vị mà thân thương: “con gà cục tác lá chanh”… Tình cảm yêu thương của mẹ là vô hạn, yêu thương con bằng cả trái tim, bằng cả sinh mệnh.