Miêu tả hình ảnh con gà trống
Dàn bài gợi ý:
- Mở bài:
Giới thiệu con gà trông nhà em (hoặc của bà con lôi xóm) đang gáy sáng.
- Thân bài:
Tả hình dáng:
+ Gà mới nuôi bốn năm tháng nhưng lớn, đẹp mã. Dáng vẻ oai vệ: hai chân giang rộng, ngực nớ.
+ Gà to khỏe nhưng gọn gàng mềm mại, toàn thân như một mũi tên thuôn dài.
+ Đuôi gà: cong, mượt, nhiều màu pha lẫn, óng ánh.
+ Gà khoác chiếc áo rực rỡ.
+ Chân gà khỏe, ngắn nhọn, cựa chìa ra như lưỡi gươm.
Tả hoạt động:
+ Chuẩn bị gáy: cúi đầu xuống.
+ Càng gáy, đầu càng cất cao, cổ bạnh ra.
+ Tiếng gáy đạt dấn độ vang nhất thì nhỏ dần.
+ Nghỉ một lát, gà trống lại gáy tiếp.
+ Trời sáng hẳn, gà trông ngừng gáy, vỗ cánh bay xuống đất, cùng đàn gà đi kiếm ăn.
- Kết bài:
Tiếng gà gáy làm buổi sáng thêm vui vẻ.
Bài tham khảo:
- Mở bài:
Ò ó 0… 0… o! Nghe tiếng, em biết ngay con gà trống nhà em đang gáy ở sân sau. Em vội vàng tung chăn nhỏm dậy, rón rén bước ra.
- Thân bài:
Trong ánh sáng dìu dịu của ban mai, con gà nhà em trông thật hùng dũng. Mẹ em mới nuôi con gà này được chừng bốn năm tháng gì đó thôi!
Lúc này, gà ta đang đứng trên nóc chuồng, cổ rướn cao, mắt lim dim, đầu hướng thẳng về phía trước. Hai chân gà giang rộng như một võ sĩ đứng tấn, kiêu hãnh trưng ra bộ ngực nở nang. Dáng gà to khỏe, oai vệ nhưng vẫn gọn gàng mềm mại, trông toàn thân như một mũi tên thuôn dài, nhọn hoắt.
Đặc biệt, cái đuôi gà gồm những chiếc lông dài nhiều màu: đỏ, vàng, xanh, đen pha lẫn, uốn cong vòng, rũ xuống tuyệt đẹp. Từ cổ đến đuôi, gà khoác một chiếc áo lông mượt mà, nhiều màu sắc xen nhau rực rỡ. Đôi chân gà to khỏe, vững chải, với những ngón nhọn chắc nịch, nhất là mỗi chân có một cái cựa chìa ra như một lưỡi gươm. Đúng là một con gà trống đẹp mã!
Để bắt đầu gáy, gà trông uốn cong cái cổ, chúi đầu xuống thật thấp. Khi tiếng gáy cất lên, đầu gà cũng từ từ cất cao, cổ gà mỗi lúc một nở bạnh ra. Tiếng gáy mỗi lúc một to. Khi tiếng gáy đã đạt ở độ cao nhất, to nhất, đầu gà cũng ở vị trí cao nhất. Gà trông rướn thẳng cần cổ, cả đầu và cổ đều đỏ gay, nó như tập trung hết sức lực vào tiếng gáy. Rồi cái tiếng “o” nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ dần cho đến khi dứt hẳn. Gà trống đứng im, có vẻ lắng nghe tiếng gáy của mình còn vang xa đâu đó.
Nghi một lát, gà trống ngoảnh đầu trông bên trái, bên phải. Đôi mắt nó mở to, đầy vẻ tự hào. Rồi nó đứng im, cúi đầu xuống và lại bắt đầu tiếng gáy. Cứ thế, những đợt “ò ó o” rộn rã vang đi khắp bốn bề như tiếng kèn báo sáng.
Trời mỗi lúc một sáng hơn, ánh sáng dìu dịu của buổi mai đã pha thêm màu hồng tươi tắn. Cảm thấy buổi ca nhạc của mình đã có thể chấm dứt, chú gà trống giương cánh lên, vỗ mấy cái phành phạch rồi nhẹ nhàng nhón chân nhảy xuống đất. Lúc ấy, các chị em gà mái đang lục tục dẫn con về phía CUỐI vườn. Gà trông khoan thai đi đằng sau, ra cái điều ta đây đang bảo vệ cho mọi người kiếm ăn yên ổn.
- Kết bài:
Từ khi chú gà trông biết gáy, buổi sáng ở nhà em được bắt đầu thật vui vẻ. Tiếng gà gáy rộn rã đánh thức mọi người. Người lớn dậy trước, bọn trẻ chúng em dậy sau; rồi mỗi người một việc. Cả nhà em, ai cũng bảo: chú gà trông là đồng hồ báo thức của gia đình