Câu chuyện Hòn đá nhỏ
“Không bao giờ thực sự có một người vĩ đại mà không phải là một người thật sự đạo đức”. Đạo đức chính là vẻ đẹp đầu tiên của con người.
Từ câu chuyện về “Hòn đá nhỏ” xấu xí nhưng để lại cho ta bài học sâu sắc về đạo đức con người trong cõi phù sinh này.
Cuộc sống muôn màu. Cơ hội luôn dành cho tất cả chúng ta.
Câu chuyện kể rằng có một hòn đá nhỏ giữa sa mạc mênh mông cát nóng. Xung quanh nó còn có nhiều hòn đá lớn hơn. Bởi nó nhỏ bé nên thường bị mọi người đem ra trêu đùa làm trò vui. Từng đêm, những hòn đá nhỏ nghe những tiếng rạng nứt kinh hồn của các tảng đá lớn mà nghĩ rằng rồi mình cũng bị vỡ tung ra hoặc vùi lấp trong cát nóng.
Hòn đá nhỏ thường nghe chị gió nói về hồ nước mát phía bên kia dãy núi. Nó nói với các bạn về ý tưởng tìm đến hồ nước mát ấy, ai cũng cười chê nó suy nghĩ viễn vông, cuộc đời đá là vĩnh viễn ở đây, chịu sự hun đốt của mặt trời và vùi lấp của cát nóng. Thà rằng ở đây, nấp dưới vách cát còn hơn là phải thực hiện một hành trình vô vọng.
Một đêm, hòn đá nhỏ quyết chí ra đi. Nó lăn lóc từng tí một, hướng về phía hò nước trong xanh mà nó thường hay nghe kể. Gặp ai trên đường nó cũng kể về mục đích chuyến đi của nó. Ai cũng lắc đầu ngao ngán khuyên nó bỏ cuộc. Nhưng nó vẫn không thay đổi ý định. Những cơn gió thương tình, mỗi khi hòn đá nhỏ nghiêng mình, gió lại đẩy về phía trước. Nhiều khi, gặp cơn bão cát, nó bị vùi lấp, rồi lại vươn lên, kiên cường tiến về phía trước.
Từ ngày Hòn đá nhỏ bỏ đi, những hòn đá khác thường nói với nhau rằng nó thật ngu xuẩn, chắc chắn sẽ bị vùi lấp trong sa mạc hoặc đã vỡ vụn ở một nơi nào đó.
Thời gian trôi qua, một hôm, những hòn đá được cơn gió báo tin hòn đá nhỏ đã đến được bờ hồ.