Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy / Ta có thêm ngày mới để yêu thương.
- Mở bài:
Cuộc đời đầy những mất mát, đắng cay, nhưng xen vào đó vẫn có tiếng cười ngọt ngào của niềm hạnh phúc. Đã từng có khoảnh khắc nào trong đời khiến bạn biết ơn cuộc sống này chưa? Hãy nghĩ đến sự sống ngắn ngủi của biết bao người và thầm cảm ơn tạo hóa hào phóng đã ban tặng cho ta sự sống trù phú này. Hãy “cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy / Ta có thêm ngày mới để yêu thương”, cho ta có thêm một ngày để suy nghĩ và để hành động.
- Thân bài:
– “Cảm ơn đời” là cảm ơn cuộc đời, cảm ơn cuộc sống, cảm ơn tất cả mọi người và những gì có mặt ở xung quanh, góp phần tạo nên cuộc sống này.
– “Mỗi sớm mai thức dậy” là một ngày mới, là ánh sáng, niềm tin và hi vọng, là khởi đầu của một ngày, là niềm vui và hạnh phúc.
– “Yêu thương” là dành tình cảm tốt đẹp cho mọi người và nhận về muôn vạn tình yêu thương, sự cảm thông, quan tâm, giúp đỡ và sẻ chia từ người khác.
Câu nói là lời nhắc nhở nhẹ nhàng mỗi chúng ta phải biết quý trọng sự sống, biết quý trọng tất cả mọi người, tất cả những gì có trong cuộc sống của mình, kể cả ánh sáng, hơi thở, dòng nước và những lời nói ngọt ngào dành cho nhau và không ngừng thực hiện trách nhiệm vun đắp cuộc sống tươi đẹp này.
Chỉ là sự sống bình thường và tất nhiên thôi, sao phải yêu quý đến vậy? Chỉ là lẽ thường tình của vòng sinh diệt, sự tuần hoàn của trời đất, sao ta phải bận tâm? Chỉ là mỗi ngày đi qua, ngày mới sẽ đến, sao ta phải hớn hở? Chúng ta không ngừng nghĩ rằng tình yêu là sự sống; nhưng tình yêu mà không có hy vọng và niềm tin thì đó chính là cái chết đau đớn. Hãy sống mãnh liệt và đầy những ước mơ. Cái chết chẳng là gì nhưng chết khi còn sống mới là điều đáng sợ. Đừng để tâm hồn tàn lụi ngay khi còn sống. Điều quan trọng nhất trong cuộc sống không phải là sự thắng lợi mà là sự cố gắng.
Những gì chúng ta nhận được trong mỗi sớm mai thức dậy chính là ân huệ của cuộc sống. Cuộc sống không vĩnh hằng và những gì bồi đắp nên giá trị cuộc sống của mỗi chúng ta, một phần lớn là do người khác mang đến. Không ai một mình mà có thể tạo ra cả thế giới. Bởi thế, hãy sống xứng đáng với những gì chúng ta đã nhận và chỉ nhận những gì mình xứng đáng.
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, chúng ta vẫn còn có cha mẹ, còn được mẹ cha thương yêu, chăm sóc, bảo ban. Sớm mai tỉnh dậy, chúng ta lại được nghe tiếng gọi thân thương của mẹ, tiếng la mắng, thúc giục đầy yêu thương của cha chỉ vì sợ tôi muộn giờ đến lớp. Mỗi chúng ta sẽ được thưởng thức những món ngon do chính tay mẹ làm, cảm nhận bao hơi ấm yêu thương của mẹ chắt chiu, ấp ủ trong từng bữa cơm gia đình.
Khi ánh mặt trời bừng lên, cảm ơn cuộc đời dã cho chúng ta thấy mình được sống giữa vòng tay mến thương của thầy cô, bạn bè. Trường lớp, thầy cô, bạn bè trở thành một phần của sự sống, một phần kí ức tươi đẹp của mỗi con người. Mấy ai đã từng di học mà không nhớ đến ngày tựu trường rộn rã, nhớ đến nhưng mùa hè vắng xao xác tiếng ve, nhớ đến những ngày viết từng nét chữ đầu tiên và những giờ học đầy ý nghĩa. Tất cả kết tinh thành sự sống, thành sức mạnh sinh tồn, âm thầm chảy trong con người.
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm cơ hội gặp gỡ những con người mới, đón nhận tình cảm ấm áp từ những người xa lạ. Tuy không trò chuyện nhưng sự xuất hiện của mọi người trước mắt chúng ta là rất cần thiết. Chính họ giúp ta nhận biết được sự tồn tại của bản thân mình. Chính họ cũng đang âm thầm bồi đắp giá trị sống chung của cả cộng đồng, mà trong đó, ta cũng là đang người thụ hưởng. Không có mọi người sẽ không có cộng đồng. Và nghĩa là không có gì hết ngoài sự im lặng, buồn tẻ và cô đơn đến vô tận. Chúng ta nhận được nụ cười chia sẻ, sự cảm thông, ánh mắt động viên, yêu thường và trìu mến khi bước chân ra ngõ. Thì ra cuộc sống này vẫn đầy ắp tình người, đâu đó quanh mình vẫn còn những tấm lòng tử tế, tốt đẹp.
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, chúng ta có thêm cơ hội để hành động. Có thể là làm việc gì đó có ý nghĩa hay sữa chữa lỗi lầm của ngày hôm qua. Chúng ta có cơ hội để nói lời cảm ơn hay giúp đỡ một ai đó. Còn có thời gian là con có cơ hội để làm cuộc sống tốt đẹp hơn. Phải chăng đó là niềm hạnh phúc vô bờ khi làm điều tốt, khi cho đi yêu thương không toan tính, không vụ lợi, ta sẽ nhận được những món quà bất ngờ từ cuộc sống. Đó có thể chỉ đơn giản là cái ôm, cái bắt tay hay nụ cười khích lệ nhưng ẩn chứa trong đó là sự đồng cảm, thấu hiểu lẫn nhau, tạo nên sợi dây vô hình gắn kết người với người.
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, chúng ta thấy mình được sống trọn từng phút giây. Mỗi hơi thở ngọt ngào vị sự sống bởi trong đó có muôn hương thơm của thiên nhiên cây cỏ. Mỗi hơi thở ngọt ngào tràn căng dưỡng khí, khơi bừng những tế bào còn ngủ yên. Vẫn biết rằng cuộc đời này đầy nghiệt ngã và gian khó và chính mỗi chúng ta cũng đã nếm trải mùi vị của đắng cay thất bại. Đó là những lần cố gắng hết sức nhưng kết quả không cao, những lúc bị người bạn mình tin tưởng nhất phản bội, cảm thấy như cả thế giới quay lưng lại với mình, thấy đơn độc giữa biển người rộng lớn…
Dẫu chặng đường chúng ta đi còn lắm chông gai ở phía trước, hãy dũng cảm tiến lên, giữ vững niềm tin vào cuộc đời, tin vào chính bản thân mình bởi chúng ta có thể đánh mất tiền tài, danh vọng thậm chí cả tình yêu nhưng chỉ cần còn giữ lại được niềm Hy vọng thì ta vẫn có thể lấy lại được tất cả những gì đã mất. Và hãy thầm cảm ơn những khó khăn, thử thách của cuộc đời đã giúp chúng ta luyện mình, giúp chúng ta mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Cảm ơn những thất bại đã cho tôi bài học, kinh nghiệm quý báu để tiến bộ, trưởng thành, chạm gần hơn đến ước mơ của mình.
- Kết bài:
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta lại có thêm động lực để khỏi đầu hoặc bồi đắp thêm những yêu thương. Trên bước đường tương lai rộng mở, hãy giữ vững niềm tin tưởng ở cuộc đời, sống hết mình ở hiện tại, đón nhận yêu thương và lan tỏa nhiều hơn đến cộng đồng, từ gần đến xa, từ người gần gũi quanh ta đến toàn xã hội.
- Nghị luận về lòng biết ơn
- Nghị luận về ý nghĩa của Hạnh phúc
- Nghị luận: Tinh thần dám hy sinh vì người khác
- Nghị luận: “Những thách thức trong cuộc sống là để làm vững mạnh thêm niềm tin của chúng ta. Chúng không phải để vùi dập chúng ta” (Nick Vujicic)
Tham khảo:
Suy nghĩ về tình yêu thương qua câu nói: “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy / Cho ta thêm một ngày để yêu thương”.
- Mở bài:
Faraday từng nói: “Tất cả rồi sẽ đi qua, chỉ còn tình người ở lại”. Lời nói ấy cho ta thấy tình yêu thương quan trọng như thế nào đối với sự tồn tại của mỗi con người và cả loài người. Được sống, dduwwocj yêu thương và chia sẻ là hạnh phúc. Khẳng định điều này, có người cảm thán rằng: “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy ta có thêm ngày nữa để yêu thương”.
- Thân bài:
Sống là một hành trình. Bất cứ ai cũng luôn tìm kiếm để chọn cho mình một cách sống vì chúng ta đều biết ý nghĩa quan trọng và sự cần thiết của nó. Lối sống, cách sống là những suy nghĩ và hành động nhằm tạo ra một cuộc sống trong sạch, vững mạnh và thanh cao mà chúng ta hằng ao ước. Nó đồng thời thể hiện một cái nhìn, một cách cảm nhận và đánh giá riêng của bản thân mỗi người.
Đi-đơ-rốt đã từng quan niệm: “Anh hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời anh”. Quan niệm đúng đắn về cuộc sống sẽ là kim chỉ nam, là cái sẽ định hướng cho ta thêm tin tưởng giữa cuộc đời này. Lựa chọn cho mình một ý niệm sống đúng đắn là điều kiện cần để có thể vững bước trên con đường đã chọn.
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy / Cho ta thêm một ngày để yêu thương. Tình yêu thương, ý nghĩa cuộc sống – những điều tưởng chừng như đơn giản nhưng lại thật khó để nắm bắt. Hiểu được điều đó, con người mới biết quý trọng cuộc đời mình hơn. Thêm yêu thương là thêm sự sống trên hành tinh này. Cũng như những giọt sương long lanh sớm mai còn vương trên lá – tinh khôi và thanh khiết – đó chính là thứ tình cảm gốc rễ sẽ bám sâu và dần nảy nở thêm, làm lay động lòng người.
Cuộc sống của bản thân mỗi con người là điều quý giá, thiêng liêng nhất mà tạo hóa đã ban tặng. Mỗi một ngày bạn còn được cảm nhận vẻ đẹp của bình minh đang đến, hãy thầm cảm ơn cuộc đời vì vẫn cho ta tồn tại trên cõi đời này. Sẽ như thế nào nếu một ngày kia bạn không còn được sống? Không thể có được cảm giác, xúc cảm mỗi ngày? Chính vì vậy, dù khi cảm thấy tuyệt vọng nhất, thấy không còn ý nghĩa để tồn tại thì cũng đừng bỏ cuộc, hãy luôn nghĩ tới một cuộc đời đầy quý giá mà ta đang có. Nó đang trải rộng ra và chờ đợi mỗi người khám phá.
Ai trong chúng ta cũng đã có lúc tự hỏi: Mình là ai? Tại sao mình lại tồn tại? Sao cuộc sống cứ lại trôi đi như thế này? Cuộc đời để cho ta được sống chính là để làm những điều có ý nghĩa, không chỉ cho bản thân mà cho cả xã hội. Đừng để cuộc sống mỗi ngày trôi qua một cách vô nghĩa. Hãy biết chấp nhận nó và biến nó trở nên tốt đẹp hơn.
Ngạn ngữ Latin có câu rất hay: “Đừng sống theo điều ta mong muốn, hãy sống theo điều ta có thể”. Cố gắng sống với tất cả bản thân mình, sống trọn cuộc đời theo cách ý nghĩa nhất. Đó chính là giá trị đích thực, ý nghĩa lớn lao của cuộc đời mà ta đang có. Bailey đã từng chiêm nghiệm rất đúng: “Điều quan trọng không phải chúng ta sống được bao lâu mà chúng ta phải sống như thế nào”. Cái mà người ta sẽ nhớ ở bạn chính là cách bạn đã sống và những điều bạn để lại được cho đời.
Cuộc đời đã mang đến cho con người những thất bại để có thể tự hoàn thiện mình hơn. Sau những lần vấp ngã, ta mới có khả năng đứng dậy một cách mạnh mẽ. Thất bại đem lại kinh nghiệm quý giá cho bản thân mỗi người. Vì “bị đánh bại chỉ là tình trạng nhất thời, bỏ cuộc mới là sự thất bại mãi mãi” nên điều thiết yếu là mỗi người cần có thái độ đúng đắn khi gặp phải thất bại. Cũng như Người Mẹ đầy yêu thương, cuộc sống cũng đồng thời tạo ra thành công để ta vững tin bước tiếp. Như vậy mới thực sự là một cuộc sống đủ đầy, như Nguyễn Khải đã nói: “Đã gọi là một cuộc đời thì không chỉ có vui mà còn có buồn, thường là buồn nhiều hơn. Vì không chỉ có đúng mà còn có lầm lẫn, thường lầm lẫn nhiều hơn. Vì không chỉ có thành công mà còn có thất bại, thường là bại nhiều hơn,… Có những kiếp người một đời đau buồn, lầm lẫn, thất bại,…”. Cuộc đời này gieo vào lòng mỗi người hạt giống niềm tin yêu, hy vọng để tạo thêm sự hứng khởi hàng ngày; đem lại bao xúc cảm tưởng chừng ban sơ mà vĩ đại;…
Chúng ta đã từng ngắm biêtn biết bao lần cũng để chỉ cùng tận hưởng một cảm giác thân thương: được biển bao la ôm chặt, vỗ về, làm cho ta cảm thấy bình yên. Đó chẳng phải là điều tuyệt vời mà cuộc sống ưu ái ban tặng cho con người? Tất cả chỉ có thể tìm thấy được ở cuộc đời – cuộc đời đầy ắp và trọn vẹn trong chính mỗi chúng ta. Không những thế, điều mà mỗi người cần biết để đối xử với nhau chính là tình yêu thương. Tình yêu là tình cảm lớn lao nhất, nó vượt qua mọi giới hạn của không gian, thời gian và làm cho “người gần người hơn”. Yêu thương sẽ tạo nên hạnh phúc, và từ đó, các mối quan hệ sẽ xích lại gần với nhau hơn. Hạnh phúc cũng như lâu đài trong câu chuyện cổ tích – nơi có con rồng canh giữ – cần phải biết dùng yêu thương để vượt qua và tới cánh cổng lâu đài. Con người sống không thể thiếu tình yêu thương – tình yêu thương giữa con người với con người cũng như với cuộc sống xung quanh có thể được xây dựng và tạo nên ngay từ những điều tưởng chừng như đơn giản nhất. Yêu thương người khác nghĩa là bạn muốn điều tốt cho họ. Yêu thương là biết lắng nghe; yêu là chia sẻ. Vì vậy thói quen yêu một ai đó không là gì khác hơn ngoài lòng nhân hậu khiến chúng ta muốn điều tốt đẹp đến với người khác không vì lợi ích ta đạt được mà vì điều đó khiến ta thấy dễ chịu”. Tình yêu thương là giá trị làm cho mối quan hệ giữa chúng ta trở nên tốt đẹp hơn. Tình yêu thương giúp cho cuộc sống ấm áp; giúp con người thêm yêu cuộc sống. Dành cho nhau sự yêu thương cũng là cách giúp cho ta vượt qua mọi rào cản, khó khăn trong cuộc sống. Đó chính là điều mà sẽ đem đến cho cuộc đời này nhiều sự tốt đẹp.
Lep Tonstoy viết: Luật của cuộc sống ở trong sự tử tế của tâm hồn chúng ta. Nếu con tim của chúng ta trống rỗng thì không có luật nào hay tổ chức nào có thể lấp đầy”. Thương yêu chính là cái đại diện cho tất cả luật ấy. Tôi không muốn nói nhiều tới căn bênh vô cảm – bênh đạo đức quen thuộc đang ngày càng làm nhức nhối xã hội, mà chỉ đề cập đến cách tăng thêm sự yêu thương thực sự. Tôi nhớ mãi câu nói của Elbert Hubbard: “Tình yêu thương lớn lên nhờ cho đi. Sự yêu thương mà chúng ta cho đi là sự yêu thương duy nhất mà chúng ta giữ được”. Chính vì vậy, “để yêu thương” cũng chính là mục đích mà con người tồn tại, có yêu thương sẽ làm nên tất cả vì “nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương”. Phải luôn nhắn nhủ với bản thân cảm ơn cuộc đời đã cho ta được sống, được tồn tại và cũng là để làm điều tuyệt vời và kì diệu nhất – sống để yêu thương. Biết yêu và được yêu là cách mà ta biết mình còn tồn tại.
Mỗi ngày còn được sống thì hãy biết gìn giữ, quý trọng cuộc đời và nâng niu nó bằng sự yêu thương. Tuy nhiên, yêu thương không phải lúc nào cũng là cách đối xử đúng đắn trong mọi trường hợp, nhất là với những cái xấu đã thành bản chất. Nói như vậy có nghĩa là cần phải biết đặt niềm tin yêu của mình đúng nơi, đúng chỗ để tình yêu thương có thể nảy nở và nhân rộng ra hơn.
- Kết bài:
Ai đó đã từng bị cuốn vào vòng xoáy của thời gian, của công việc mà quên đi những giá trị bền vững vẫn luôn tồn tại xung quanh ta. Chính tình yêu thương giữa cuộc đời đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên ý nghĩa. Và quan trọng hơn, hãy luôn dùng tình yêu thương để tồn tại vì “sống trong đời sống cần có một tấm lòng”, dù chỉ là “để gió cuốn đi”. Điều quan trong là mỗi người hãy biết xem cuộc sống của mình như một món quà mà tình yêu thương là chìa khóa mở ra hộp quà ấy. Các bạn như tôi, hãy luôn thầm nghĩ: “Cảm ơn cuộc đời!”
Chứng minh: Cốt tủy của văn học chính là tình yêu thương con người (Văn học và tình thương).