“Lạc nhi bất dâm, ai nhi bất thương” nghĩa là gì?
LẠC NHI BẤT DÂM, AI NHI BẤT THƯƠNG (乐而不淫,哀而不伤) là một thuật ngữ lý luận thơ ca, có nghĩa là vui mà không quá đà, buồn mà không bi thương. Thành ngữ nới đến yêu cầu đối với tác phẩm thơ ca phải đúng mức độ, vui nhưng không quá đáng, buồn nhưng không quá bi thương. Thuật ngữ này xuất xứ từ sách “Luận ngữ” thiên “Bát dật”: “Tử viết “Quan thư” lạc nhi bất dâm, “ai nhi bất thương” (Khổng Tử nói: Bài “Quan thư” vui mà không quá đáng, buồn nhưng không bi thương).
Khổng Tử cho rằng bài thơ đó nói về tình yêu trai gái, vui là muốn có tiếng đàn tiếng trống, buồn là năm canh trằn trọc ước mong, tuy tình cảm thật tha thiết song không đi đến quá đáng, đạt được ý trung hòa đúng mực. Yêu cầu này cũng giống như yêu cầu “Ôn nhu đôn hậu” và “Tư vô tà”.