Đọc hiểu chủ đề về Mẹ.
Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:
CỔ TÍCH VỀ SỰ RA ĐỜI CỦA NGƯỜI MẸ
“Ngày xưa, khi tạo ra người mẹ đầu tiên trên thế gian, ông Trời đã làm việc miệt mài suốt sáu ngày liền, quên ăn quên ngủ mà vẫn chưa xong việc. Thấy vậy, một vị thần bèn hỏi: “Tại sao ngài lại mất quá nhiều thời giờ cho tạo vật này?”.
Ông Trời đáp: “Ngươi thấy đấy, đây là một tạo vật cực kì phức tạp gồm hai trăm bộ phận có thể thay thế nhau và cực kì bền bỉ, nhưng lại không là gỗ đá vô tri vô giác. Tạo vật này có thể sống bằng nước lã và thức ăn thừa của con nhưng lại đủ sức ôm ấp trong vòng tay nhiều đứa con một lúc. Nụ hôn của nó có thể chữa lành mọi vết thương, từ vết trầy trên đầu gối cho tới một trái tim tan nát. Ngoài ra, ta định ban cho vật này có thể có sáu đôi tay”.
Vị thần nọ ngạc nhiên: “Sáu đôi tay? Không thể tin được!”
Ông Trời đáp lại: “Thế còn ít đấy. Nếu có ba đôi mắt cũng chưa chắc đã đủ”.
– Vậy thì ngài sẽ vi phạm các tiêu chuẩn về con người do chính ngài đặt ra trước đây – vị thần nói.
Ông Trời gật đầu thở dài: “Đành vậy. Sinh vật này là vật ta tâm đắc nhất trong những gì ta đã tạo ra, nên ta dành mọi sự ưu ái cho nó. Nó có một đôi mắt nhìn xuyên qua cánh cửa đóng kín và biết được lũ trẻ đang làm gì. Đôi mắt thứ hai ở sau gáy để nhìn thấy mọi điều mà ai cũng nghĩ là không thể biết được. Đôi mắt thứ ba nằm trên trán để nhìn thấu ruột gan của những đứa con lầm lạc. Và đôi mắt này sẽ nói cho những đứa con đó biết rằng mẹ chúng luôn hiểu, thương yêu và sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của chúng, dù bà không hề nói ra”.
Vị thần nọ sờ vào tạo vật của ông Trời đang bỏ công cho ra đời và kêu lên: – Tại sao nó lại mềm đến thế?
Ông Trời đáp: “Vậy là người chưa biết hết. Tạo vật này rất cứng cỏi. Người không thể tưởng tượng nổi những khổ đau mà tạo vật này sẽ phải chịu đựng và những công việc mà nó phải hoàn tất trong cuộc đời.”
Vị thần dường như phát hiện ra điều gì bèn đưa tay sờ lên má người mẹ đang được ông Trời tạo ra: “Ồ, thưa ngài. Hình như ngài để rớt cái gì ở đây”.
– Không phải. Đó là những giọt nước mắt đấy – ông Trời thở dài.
– Nước mắt để làm gì, thưa ngài – vị thần hỏi.
– Để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng, đau đớn, đơn độc và cả lòng tự hào, những thứ mà người mẹ nào cũng sẽ trải qua”.
(Dẫn theo: truyenngan.com.vn)
Câu 1. (0,5 điểm) Xác định thành phần trạng ngữ trong câu văn mở đầu văn bản.
Câu 2. (0,25 điểm) Câu văn kết thúc văn bản thuộc kiểu nào xét về cấu tạo ngữ pháp?
Câu 3. (1,25 điểm) Chỉ ra những yếu tố thể hiện tính chất “cổ tích” của câu chuyện trong văn bản.
Câu 4. (1,0 điểm) Nhân vật chính trong câu chuyện trên là ai? Cách xây dựng nhân vật chính có gì đặc sắc?
Câu 5. (1,0 điểm) Dụng ý của người viết khi kể chuyện “Cổ tích về sự ra đời của người mẹ” là gì?.
GỢI Ý TRẢ LỜI.
Câu 1. Thành phần trạng ngữ trong câu văn mở đầu văn bản: “Ngày xưa” và “khi tạo ra người mẹ đầu tiên”.
Câu 2. Câu văn kết thúc văn bản thuộc kiểu câu rút gọn.
Câu 3. Những yếu tố thể hiện tính chất “cổ tích” của câu chuyện trong văn bản.
– Yếu tố 1: Cách đặt nhan đề; cách mở đầu bằng “Ngày xưa”;
– Yếu tố 2: Nhân vật: ông Trời, vị thần; người mẹ có 200 bộ phận có thể thay thế nhau, có 6 đôi tay, 3 đôi mắt,…
– Yếu tố 3: Cốt truyện: nói về sự ra đời của người mẹ đầu tiên trên thế gian do ông Trời tạo ra trong suốt 6 ngày quên ăn quên ngủ.
– Yếu tố 4: Chi tiết tạo vật – người mẹ, có thể sống bằng nước lã và thức ăn thừa của con, nhưng đủ sức ôm ấp trong tay nhiều đứa con một lúc; nụ hôn; đôi mắt,…
Câu 4.
– Nhân vật chính trong câu chuyện trên là người mẹ.
– Cách xây dựng nhân vật chính đặc sắc ở chỗ: người mẹ được khắc họa gián tiếp thông qua cuộc trò chuyện của ông Trời và vị thần; bằng các chi tiết, hình ảnh có tính chất hoang đường, không có thực, giàu ý nghĩa biểu tượng (về ngoại hình, về tính cách, phẩm chất), ví dụ như “nụ hôn”, “đôi mắt”, “giọt nước mắt”….
Câu 5. Dụng ý của người viết khi kể chuyện “Cổ tích về sự ra đời của người mẹ”:
-: Thể hiện thái độ, tình cảm của người viết: ca ngợi, tôn vinh hoặc lí giải một cách thú vị … về người mẹ.
– Thể hiện sự vĩ đại của người mẹ: sức chịu đựng phi thường; lòng yêu thương, vị tha cao cả, đức hi sinh; sự thấu hiểu, sự trải đời và lòng bao dung vô hạn; nghị lực cứng cỏi, tâm hồn dịu dàng, đa cảm…