THẾ GIỚI XA VỜI
– Dương Lê –
Nếu em là vầng trăng trên đĩa ngọc
Đời cho em ánh sáng nhiệm màu
Anh xin làm con trai vàng dại dột
Ngậm lấy em lặn xuống đáy khơi sâu.
Nếu em là vì sao đêm giông tố
Mà thiên thần quên bỏ giữa trần gian
Anh xin làm con chim Bằng xây tổ
Đón em rơi từ phía đại ngàn.
Có bao người đã cùng em chung bước
Là từng ấy người đã bỏ em đi
“Cuộc đời phẳng bởi lòng em rất phẳng !”
Anh âm thầm chát đắng buổi phân ly.
Nhưng không trách những con người bạc nghĩa
Trái tim đen ngầm chảy dòng máu tanh
Trong trí nhớ hằn sâu lời giả dối
Môi điêu ngoa thêu dệt thảm chân thành.
Em yêu hỡi, đường trần giương nanh vuốt !
Bước chân non quen dẫm lối xanh tươi
Kìa cây nhọn ẩn mình trong cỏ rậm
Đến khi hay gai độc chết trong người.
Nếu em là khổ đau muôn nghìn kiếp
Trái tim em tê dại bởi căm sầu
Anh sẽ là lời thề băng qua vũ trụ
Đến bên em hôn nhẹ cánh môi nâu.