ke-lai-ki-niem-dang-nho-trong-mot-lan-ve-tham-que

Kể lại kỉ niệm đáng nhớ trong một lần về thăm quê

Kể lại kỉ niệm đáng nhớ trong một lần về thăm quê.

Nhà tôi ở thành phố còn ông bà tôi lại ở quê. Mười mấy tuổi đầu mà chưa một lần về quê thăm ông bà và quê hương một lần. Thỉnh thoảng, ông bà có lên thăm chúng tôi nhưng chỉ ở lại mấy ngày. Nhiều lần chúng em đòi về quê, bố mẹ em đều bảo chờ dịp, vì đường xa lắm. Rồi một ngày ở quê làm giỗ Tổ, thế là cả nhà em có dịp về quê.

Nói đến việc về quê, lòng tôi vô cùng háo hức. Thật kì lạ, có cái gì đó cứ nôn nao thôi thúc trong người dù tôi đã hết sức lí giải và trán an mình. Cả lúc ngủ, tôi cũng nằm mơ đang đi trên đường quê. Tôi hình dung quê hương là những bà con thỉnh thoảng ghé thăm cho em nào nếp, nào lạc.

Chuyến về quê năm ấy, cả nhà đi xe lửa. Đó thực sự là một hành trình gian nan. Sau một đêm ngủ trên tàu thì đi xe lam, qua đò và cuối cùng đi bộ. Mẹ tôi bảo, về nhà ông chỉ còn một cây số thôi, đi bộ mà xem cho biết. Làng ở dưới chân núi. Xung quanh làng, cánh đồng lúa trải rộng tít tắp. Nhìn về làng, tôi thấy rặng tre xanh xanh bao quanh những ngôi nhà nhỏ nhắn, ẩn khuất trong hàng cây xanh. Con đường thẳng tắp dẫn vào làng mùa này hoa gạo nở đỏ. Qua cánh đồng đến những mương nước, máy bơm đang xả nước rào rào, bọt bắn tung tóe, dòng nước cuồn cuộn chạy về phía trước. Vượt qua cổng làng là những ngôi nhà ngói, có cổng và vườn bao bọc.

Đi vào quá giữa làng là đến nhà ông bà tôi. Biết chúng tôi sắp về, cô bác nhiều nơi đã về, tay bắt mặt mừng, hỏi thăm rối rít. Bác ba xoa đầu tôi khen tôi mau lớn. Ba tôi hỏi chuyện cúng giỗ đã chuẩn bị đến đâu, còn mẹ đem các thứ đã chuẩn bị xuống bếp cùng bác gái và các tím nấu nướng làm cơm trưa.

Hôm sau, tảo mộ tổ tiên, ông và ba đưa chúng tôi đi thăm mộ các cụ, thắp hương, rồi về thăm nhà thờ họ. Sau khi bái lễ, ông và ba về trước còn chúng tôi cùng mấy chị ra xem dòng sông, xem cây cổ thụ ở đầu làng. làng quê thật yên bình chứ không ồn ào tất bật như ở phố. Mọi vật đều tĩnh lặng, êm đềm như một bức tranh. Tôi thấy nhẹ nhõm khi đón làn gió mắt thổi vào mặt, hất tung mái tốc dài. Thằng Tuấn cũng thích thú nhìn mấy con cá nhỏ lội ở dưới mương con rồi vội đuổi theo làm đàn cá sợ quá lẩn trốn trong đám cỏ không dám ra nữa.

Mấy ngày ở quê tôi học hỏi được không biết bao điều hay. Chị Loan con bác ba dẫn chúng tôi đi chơi khắp mọi nơi. Hết đi tắm sông, bắt hến ở đầu sông lại lên đồi hái hạt dẻ. Mùa này dẻ bắt đầu chín vàng. Tuy không nhiều nhưng tôi vẫn hái được mấy chùm thật ngọt. Chú năm còn dẫn thằng Tuấn đi bẫy chim cuốc. Buổi trưa đi, buổi chiều về, thằng Tuấn cầm mấy con chim cuốc cười nức nẻ khoe chiến công. Bữa đó, chúng tôi được thím năm đãi cho bữa sôi chim cuốc ngon nức mũi, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ mùi thơm của nó.

Trở về thành phố, hình ảnh miền quê thân thiết in đậm trong lòng tôi. Quê hương đẹp quá, thân thương quá. Ước gì, năm nào, vào ngày giỗ kỵ tổ tiên, ba mẹ đều đưa chúng tôi về thăm quê. Ba mẹ còn vất vả, công việc hãy còn nhiều, tôi chỉ dám hi vọng chứ không dám đòi hỏi điều đó.

Kể lại chuyến du lịch đáng nhớ về thành phố biển Nha Trang

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang