ke-ve-nguoi-ban-than-thiet-nhat-cua-em-15416-2

Dàn bài kể về người bạn thân thiết nhất của em

Kể về người bạn thân thiết nhất của em.

I. Mở bài:

* Giới thiệu chung:

– Tên người bạn là gì? (ví dụ: Bạn Hoa).-
– Quan hệ với em như thế nào? (Là bạn thân, gắn bó với nhau dã hai năm)

II. Thân bài:

* Kể về người bạn ấy:

– Bạn Nam thân hình to lớn, dềnh dàng nên các bạn đặt cho biệt danh là Nam “ú”. Tính cậu ta có phần kiêu ngạo và hiếu thắng. Cậy mình có sức khỏe vô địch nên Nam nghênh ngang lắm, cứ thích gì làm nấy. Thấy không ai dám chông lại, cậu ta càng vênh váo tợn.

– Lớp tôi nhận thêm bạn Hoa ở trường khác chuyển về. Hoa xinh đẹp lạ thường. Từ gương mặt đến dáng dấp của bạn ấy toát lên vẻ thân thiện rất dễ mến và đáng yêu vô cùng. Mới nhìn thôi, tôi đã có cảm tình tốt đẹp với người bạn mới ấy.

– Sau đó, tôi chủ động đến nói chuyện và kết bạn với nhau. Chúng tôi như hình với bóng, đi đâu cũng cùng đi, học cùng học, chơi cùng chơi.

– Một lần, nam ra vẻ ta đây bắt nạt hoa. Đứng trước cửa lớp, anh ta dang tay chắn lối, không cho Hoa về.

– Hoa nhìn thẳng vào mặt Nam bảo Nam tránh đường cho Hoa đi nhưng Nam vẫn đứng yên đấy, tỏ vẻ thách thức.

– Các bạn trong lớp hồi hộp theo dõi.

– Không khí ngột ngạt, căng thẳng. Hoa vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh và từ tốn nhắc lại lời đề nghị một lần nữa nhưng Nam cố chấp không nghe. Ngược lại, Nam còn tỏ ra khiêu khích.

– Bỗng nhiên “huỵch” một cái, Nam ngã lăn ra đất. Hoa đã hạ Nam “ú” chỉ bằng một thế võ karate nhanh như chớp. Mọi người ồ lên kinh ngạc.

– Hoa cười nhẹ và xin lỗi Nam.

– Nam đỏ mặt xấu hổ. Chắc cậu ta đã được một bài học thấm thía.

– Cả lớp thán -phục Hoa. Nam được bài học nhớ đời.

III. Kết bài

– Cảm nghĩ của em: Rất thích bạn Hoa. Tự tin khi có Hoa bên cạnh.


Bài tham khảo:

  • Mở bài:

Có được một người bạn thân thiết, hiểu bạn như hiểu mình là có thêm một cuộc đời. Tôi đã có một người bạn thân như thế. nhưng giờ đây, chúng tôi đã không còn ở gần nhau nữa. Cậu ấy theo gia đình về miền quê xa xôi. Mỗi lần nghĩ lại, tôi thấy thương nhớ vô cùng.

  • Thân bài:

Cậu ấy tên là Thiện, là học sinh cùng lớp với tôi. Thiện có thân hình gầy gò, chỉ cao hơn tôi một chút. Cậu ấy có một mái tóc đen láy. Có một đôi mắt long lanh như hai hòn bi ve. Nụ cười rất hồn nhiên, trong sáng. Tay chân khỏe khoắn như một đàn ông lực lưỡng. Dáng đi rất đàng hoàng. Thân hình rất ốm, sáu múi. Ăn mặc rất khiêm tốn không có áo ngoài quần.

Thiện với tôi như hai anh em vậy. Chúng tôi luôn chia sẻ nỗi đau cho nhau, giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn. Tôi còn nhớ lần đó tôi và Thiện học đá banh, lúc đó Thiên lỡ gạt chân tôi làm cho tôi ngã lăn lòng lọc. Cậu ấy tới xin lỗi tôi, đỡ tôi dậy và dẫn tôi vào ghế đá ngồi băng bó vết thương cho tôi.

Lúc đó tôi nhận ra rằng Thiện là một người biết nhận những sai trái do mình gây ra, biết sửa đổi mình lại làm sao mà cho hoàn thiện. Tình bạn chúng tôi kéo dài được bao lâu thì tôi nghe tin Thiện phải chuyển trường. Lúc đó, tôi đã rất buồn đến nỗi mà muốn khóc nhưng không được.

Tôi đã rất buồn bã khi người bạn thân thiết ấy rời xa. Năm học sau, tôi lên lớp mới, có nhiều bạn bè hơn. Thế nhưng, không ai hiểu tôi và thân thiết với tôi như Thiện.

  •  Kết bài:

Mặc dù bây giờ chúng tôi không còn học chung lớp với nhau nữa, nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn còn mãi. Tôi rất trân trọng khoảng thời gian quý báu ấy. Tôi hứa rằng tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi cho dù phải xa nhau đi nữa, thì chúng ta vẫn là bạn thân của nhau

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang