Dặn vợ
(Dương lê)
Mình khổ, mình cứ yêu nhau
Nặng sâu cái thương, cái nhớ
Mặc cho đường đời dâu bể
Bên nhau là đủ, lo gì!
Mình khổ, mình cứ vui đi!
Cần chi cao lương, quý cốc
Sớm dưa, trưa khoai, chiều bắp
Một đời vẫn sướng như ai.
Nhà mình có gái, có trai
Niềm vui để đâu cho hết
Anh mong cái tâm, cái nết
Của con cũng giống như mình.
Ai nói, mình cứ lặng thinh
Đừng đôi co chi, em nhớ!
Thiệt thua nhắc mình cam khổ
Đời ta: “răng cứng môi mềm”.
Mình khổ, mình cố nha em!
Đợi thêm dăm ba năm nữa
Dù nay, không nhà không cửa
Không sao! Em chớ lo nhiều!
Thầy bói nói số anh sang
Vận may còn ở phía trước!
Còn khổ, làm ơn làm phước
Ngày sau phúc đức vuông tròn.