Nàng về hóa đá ôm con Trông vời biển Bắc nhớ mòn trời xanh Chàng đi biền biệt không đành Gởi cơn gió biển hôn nhanh đá sầu Tiếng buồn xé nát đêm thâu Tình khô nước mắt bạc đầu thiên thu Tóc mây phơi trắng sương mù Đá còn đứng đó vọng phu ai về?
Từ Xuân Lãnh 2003 (Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)
Đặng Trần Côn
Thơ đi như nước, tình như mộng Phát tiết anh tài ngọn bút hoa Một khúc “chinh phu lòng chinh phụ” Ngân dài ngun ngút cõi thi ca.
(Trích trong chùm thơ viết về danh nhân đất Việt, ca ngợi các bậc anh hùng đã có công xây dựng và bảo vệ đất nước trong lịch sửu dân tộc).