Ngày đã hết ta đợi gì thêm nữa Người đã đi? Người đã thật đi rồi Ta khô khát giữa dòng đời cháy lửa Thôi trả về em nước mắt chia phôi
Gió không nói mà bơ vơ đến thế Hương thì đầy mà tẻ nhạt làm sao Giá bây giờ ta trở về quá khứ Để cùng em thơ thẩn tháng năm nào
Ta cúi nhặt cánh phượng hồng rớt xuống Thương một thời thơ mộng vút lên cao Hồi chuông đổ ta giật mình ngoảnh lại Tiếng ai còn cầu nguyện phía chiêm bao.
Từ Xuân Lãnh 2004 (Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)