Bài thơ: Góc phố xưa, con đường cũ, bây giờ!

bai-tho-goc-pho-xua-con-duong-cu-bay-gio

GÓC PHỐ XƯA, CON ĐƯỜNG CŨ BÂY GIỜ!

Ta trở về dường như thu không biết
Con đường cây trút lá từ bao giờ
Ta trở về tìm em trong nỗi nhớ
Tháp cổ âm thầm nghiêng bóng bơ vơ.

Con đò cũ nằm im trên bến vắng
Và còn đâu tiếng gọi hỡi đò ơi !…
Ta trở về, người xưa đi xa lắm
Đời vô tình, đời bỏ rơi ta…

Người ơi, người ơi, trái tim đau không thể khóc
Mong ước thật nhiều nhận về bao đắng cay
Chiều nay, chiều nay, bước chân về qua phố ấy
Ngỡ như vô tình,
Ngỡ như là mơ,
Bóng chiều tan vỡ…

Tháng năm dần qua lặng thầm như phiến đá
Lắng nghe màn đêm giọng hò ai thiết tha
Cuốn xô đời ta, sau bao năm trở về
Càng thêm xót xa…

Chiều Tuy Hòa mưa nhòa trong mắt khóc
Đoàn tàu đi, mộng ước cũng rời đi
Ta trở về bỗng thấy mình ngơ ngác
Như buổi ban đầu, như phút chia li.

– Dương Lê –

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.