VỀ ĐÂU EM ƠI
– Dương Lê –
Người là dòng sông
Trôi qua trang thơ
Người là cơn mưa
Đêm hè mong nhớ.
Người là mùa đông
Ru êm, ru êm…
Người là bóng chim
Bay vào phiêu lãng.
Người như cơn gió
Về trong hư ảo
Tình cuốn xa đưa
Bay về chốn nào !
Người như chiếc lá
Chiều xa xôi quá
Trời nỡ sang thu
Xa dần nắng hạ.
Người ơi khi em !
Cất bước ra đi
Đời tôi đơn côi
Tan thành mây khói.
Vì em gian dối
Lòng em thay đổi
Lời cuối li tan
Duyên mình lỡ làng.
Ngày mai dẫu có
Gặp nhau trên phố
Hãy bước qua nhau
Như người xa lạ.
Về đâu em ơi !
Về đâu đêm nay
Về trong cơn say
Tôi còn mơ thấy.
Lá rơi sân trường
Dáng ai cuối đường
Tìm nơi quán quen
Một hình bóng xưa…