Văn chương là gì?
Trong vòng mấy chục năm lại đây hai khái niệm “văn chương” và “văn học” bị dùng lẫn lộn. Cái gọi là “văn chương” thì được dùng “văn học” để thay thế. Còn cái gọi là “văn học” thì được dùng “Khoa Văn học” hay khoa “Nghiên cứu văn học” để thay thế.
Sự lẫn lộn này không đơn thuần là lẫn lộn và tên gọi mà, lắm khi, dẫn đến sự hiểu lầm về bản chất.
Vậy, Văn chương là gì?
Văn chương là khái niệm dùng để chỉ một ngành nghệ thuật – nghệ thuật ngôn từ (chứ không phải khoa học). Văn chương dùng ngôn từ làm chất liệu để xây dựng hình tượng, phản ánh và biểu hiện đời sống. Văn chương là một phần quan trọng của văn học, mang lại giá trị văn hóa và giải trí cho xã hội.
Lịch sử phát triển của văn chương bắt đầu từ thời kỳ cổ đại, khi các tác phẩm nói dưới dạng truyền miệng được truyền tụng qua nhiều thế hệ. Với sự phát triển của văn bản, văn chương được ghi lại dưới dạng văn bản. Trong lịch sử văn chương, các thời kỳ như cổ điển, hiện đại và đương đại được xác định dựa trên sự phát triển và chuyển đổi của phong cách và các đặc điểm văn học.
Các tiêu chuẩn đánh giá văn chương bao gồm các yếu tố như nội dung, phong cách, ngôn ngữ, cấu trúc, tình tiết và nhân vật. Những tiêu chuẩn này được xác định bởi các nhà văn học và giới phê bình văn học để đánh giá và so sánh giữa các tác phẩm văn chương.
Những đặc điểm chung của văn chương là tính sáng tạo, tính nghệ thuật và tính cá nhân. Tính sáng tạo thể hiện ở việc tác giả sáng tạo ra những tác phẩm mới, mang tính đột phá và khác biệt so với những tác phẩm đã có. Tính nghệ thuật thể hiện ở việc tác giả sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế, sáng tạo để thể hiện ý tưởng và cảm xúc của mình một cách độc đáo và ấn tượng. Tính cá nhân thể hiện ở việc mỗi tác phẩm văn chương đều mang phong cách riêng của tác giả, phản ánh nội tâm và triết lý sống của họ.
Tóm lại, văn chương là tác phẩm văn học có tính sáng tạo, tính nghệ thuật và tính cá nhân, thể hiện nội tâm và tư tưởng của tác giả. Khái niệm văn chương được định nghĩa khác nhau theo từng nhà văn học và thời kỳ, nhưng những đặc điểm chung của văn chương là tính sáng tạo, tính nghệ thuật và tính cá nhân.