Viết bài văn kể lại một hoạt động xã hội lớp 8

viet-bai-van-ke-lai-mot-hoat-dong-xa-hoi-lop-8

Viết bài văn kể lại một hoạt động xã hội lớp 8

  • Mở bài:

Các bạn có biết không, khi chúng ta được sống trong ấm no, đầy đủ và hạnh phúc bên gia đình thì ở đâu đó, nơi vùng sâu, vùng xa, miền núi, hải đảo của Tổ quốc, vẫn còn có rất nhiều bạn nhỏ đang trong cảnh thiếu thốn, sinh hoạt ở mức tối thiểu, không được học hành. Điều đó khiến tôi không ngừng suy nghĩ về trách nhiệm của bản thân, của mọi người đối với đồng bào của mình. Bởi thế, hằng năm, hưởng ứng cuộc vận động quyên góp quần áo, sách vở ủng hộ các bạn có hoàn cảnh khó khăn, tôi rất hào hứng và nhiệt tình tham gia bởi rồi biết dù đó chỉ là một món quà nhỏ đối tôi nhưng là lớn đối với những ai đang cần nó.

  • Thân bài:

Đó là phong trào được tổ chức hằng năm ở trường tôi. Đầu năm học, cô Tổng phụ trách Đội trịnh trọng thông báo trước toàn thể học sinh phát động cuộc vận động quyên góp vì tương lai các bạn nhỏ có hoàn cảnh khó khăn vùng sâu, vùng xa, miền núi, hải đảo của Tổ quốc. Hình ảnh các bạn nhỏ đầu trần chân đất với nụ cười hạnh phúc đón nhận những món quà do các tình nguyện viên trao tặng được trình chiếu trên màn hình khiến chúng tôi vô cùng xúc động.

Cuộc vận động diễn ra trong thời hạn một tuần. Lớp tôi liền khẩn trương triển khai kế hoạch thu nhận đồ quyên góp vào thứ 5 giữa tuần.

Hôm ấy, về nhà, tôi trình bày với mẹ về cuộc vận động quyên góp ở trường và rụt rè bày tỏ ý định quyên góp của mình vì nhà tôi cũng chẳng khá giả gì. Buổi tối, tôi cùng mẹ soạn ra những bộ đồ cũ không dùng nữa. Tôi lục trong đóng đồ chơi và quà lưu niệm của mình, có nhiều thứ tôi đã để bấy lâu không dùng đến.

Trong số đó, có một chú gấu bông màu hồng, là món quà mẹ đã mua tặng tôi nhân sinh nhật lần thứ 12. Tôi rất yêu quý chú gấu bông ấy, luôn giữ gìn rất cẩn thận. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi mạnh dạn xin phép mẹ được tặng nó cho các bạn nhỏ. Mẹ nhìn tôi trìu mến và đồng ý. Có lẽ, mẹ đã hiểu suy nghĩ của tôi.

Tôi tự tay viết len dòng chữ: “GỬI NGƯỜI BẠN CỦA TÔI. CHÚC BẠN LUÔN ĐƯỢC HẠNH PHÚC!” rồi cẩn thận gói lại cẩn thận.

Ngày Thứ 5, tôi mang một bịch quần áo cũ mà mẹ đã chuẩn bị sẵn và chú gấu bông lên lớp. Thật bất ngờ, tôi thấy rất nhiều bạn khác cũng mang đồ đến quyên góp. Có bạn quyên góp những đôi giày thể thao, dép tổ ong. Có bạn quyên góp những món đồ chơi. Có bạn quyên góp truyện tranh, tập trắng nữa. Có bạn quyên góp quần áo. Những chiếc áo thun được xếp ngay ngắn, trông rất mới và thơm tho… Không ai nói gì nhưng tất cả đều hiểu rằng đây là một hoạt động ý nghĩa.

Lớp trưởng hớn hở tiếp nhận và ghi danh sách. Lớp phó lao động và một nhóm các bạn nam chịu trách nhiệm mang đồ quyên góp đến văn phòng Tổng phụ trách đội. Nhìn chú gấu bông được mang đi, tôi chợt ngùi ngùi muốn rơi nước mắt.

Ngày hôm sau, nhà trường bàn giao đồ quyên góp cho tổ chức đoàn thanh niên tình nguyện. Hôm ấy, chúng tôi còn phụ các anh chị đoàn viên khuân đồ lên xe. Anh bí thư Đoàn phường có nói rằng ngày mai đoàn xe sẽ khởi hành và những món quà nhỏ này sẽ nhanh chóng được trao đến tận tay các em nhỏ ở Tây Nguyên.

Tối hôm ấy, tôi mơ màng nghĩ đến những đoàn xe đang ùn ùn nối đuôi nhau vượt đường xa hướng đến Tây Nguyên, nơi đầy nắng gió, nghĩ về những em nhỏ nghèo khó vui vẻ đón nhận những món quà nhỏ tuy không quý giá nhưng ấm áp tình người, lòng tôi cung vui theo.

  • Kết bài:

Như dòng sông không bao giờ chảy thẳng, luôn có những người không được may mắn trong cuộc đời này. Bởi thế, chúng ta cần biết yêu thương và chia sẻ. Việc làm nhỏ nhưng có ý nghĩa lớn. Mỗi người biết chia sẻ những gì mình có thể sẽ đem lại lợi ích cho mọi nhà, mọi người và làm cho cuộc sống ngày càng tót đẹp hơn.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.