Thịt rắn thần kì

thit-ran-than-ki

Thịt rắn thần kì.

Liều lĩnh là phúc đức hay tai hoạ không ai biết trước được. Nhưng chắc chắn, ai làm việc tốt nhất định sẽ được phúc báo. Nguời hầu cứu giúp các con vật nên đã đựợc sự giúp đỡ của chúng vượt qua mọi khó khăn, thử thách mà công chúa nêu ra. Thực ra, khi chúng ta giúp đỡ người khác, chính là chúng ta cũng đang giúp đỡ chính mình.

Ở một vương quố nọ, có một vị quốc vương có một thói quen rất lạ: Hằng ngày, sau khi ăn xong bữa tối, người hầu lại phải mang cho ngài một món ăn nữa. Có điều, món ăn này dùng nắp đậy lại, không ai biết bên trong đựng thứ gì.

Có một ngày, người hầu vì không thể kìm chế nổi sự hiếu kì, anh ta liều lĩnh mở nắp đậy lên xem thử đó là gì. Người hầu không kinh hãi khi nhìn thấy món ăn trong đĩa là một con rắn trắng. Để xem có gì lạ mà quốc vương phải bí mật đến thế, người hầu táo bạo ăn thử một miếng. Lo sợ bị quốc vương trị tội, anh đã mau chóng tìm một con rắn trắng khác thay thế.

Không ngờ, sau khi ăn thịt rắn, anh có thể nghe hiểu tiếng của các loài vật. Một hôm, người hầu đi qua một con sông, anh nghe thấy tiếng kêu cứu của con cá. Hóa ra, có ba con cá đang mắc kẹt trong bụi lau sậy. Anh chặt đứt bụi lau sậy, cứu các con cá ra và thả xuống nước. Các con cá vô cùng biết ơn anh và nói: “Sau này có cơ hội, chúng tôi nhất định sẽ báo đáp anh”.

Thời gian sau, dựa vào khả năng nghe hiểu các loài vật, anh người hầu lại cứu được một đàn kiến và một con quạ. Chúng nói: “Nếu sau này anh gặp khó khăn, chúng tôi nhất định sẽ giúp anh”.

Không bao lâu, quốc vương quyết định kén phò mã cho công chúa. Có điều công chúa là người vô cùng kiêu ngạo. Nàng không bao giờ tùy tiện nhận lời cầu hôn của ai, trừ khi người đến cầu hôn bắt buộc hoàn thành các việc nàng đã giao, nếu không sẽ bị đuổi đi. Người hầu vô cùng thích công chúa, do đó anh quyết định thử xem sao.

Trong lần thử thách, công chúa ném chiếc nhẫn xuống biển, nói với anh người hầu: “Anh hãy tìm chiếc nhẫn đó về đây cho ta”. Nói xong, nàng liền quay về cung. Anh người hầu nhìn thấy mặt biển mênh mông, không biết làm thế nào. Lúc đó, ba con cá được anh cứu lần trước đã ngậm chiếc nhẫn bơi đến trước mặt anh, anh nhận chiếc nhẫn và đưa cho công chúa. Công chúa cảm thấy anh xuất thân thấp kém, không muốn lấy anh, do đó lại tìm cách làm khó anh.

Công chúa đổ một chậu gạo ở trong vườn hoa, rồi nói: “Trước khi trời sáng nếu anh nhặt hết, không sót một hạt thì ta sẽ lấy anh“. Anh người hầu khom lưng xuống nhặt, thì phát hiện một đàn kiến cũng đang giúp anh, có được sự giúp đỡ của đàn kiến, anh nhanh chóng nhặt xong chậu gạo. Công chúa đến vườn hoa, nhìn thấy anh người hầu đã nhặt xong gạo, không dám tin vào mắt mình. Nhưng nàng vẫn đưa ra một câu hỏi khó, nàng nói với anh người hầu: “Anh có thể hái được quả táo trên cây sinh mệnh về cho ta thì ta sẽ lấy anh“.

Khi anh người hầu đi khắp nơi tìm cây sinh mệnh thì con quạ được anh cứu đã bay tới trước mặt anh, tặng cho anh quả táo trên cây sinh mệnh. Cuối cùng, công chúa cũng cảm động trước sự dũng cảm, chân thành của anh người hầu, hai người kết hôn và sống hạnh phúc bên nhau.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.