Bài thơ: Em!

bai-tho-em-duong-le

EM!

– Dương Lê –

Em là trăng
giữa màn đêm tinh khiết,
là mặt trời
trong ngày đời bất diệt.
Tôi yêu Em.

Em là hoa
tôi cài trong lòng ngực.
Em là sương
tôi say mê trên môi.
Em là hương,
là tất cả trên đời.

Tôi hôn lên đôi má Em
Như hôn vào tuyết
Tôi soi tôi trong mắt Em
Như soi vào lửa
Tôi đã yêu và sẽ còn yêu nữa
Nhân loại quỳ dưới chân Em
Như người nô lệ quỳ dưới chân lãnh chúa.

Em – đại dương mộng tưởng!
Em – vực thẳm khát khao !
Từ đâu Em đến, nơi nào sang đây?
Ôi, Em là đắm là say!
Là rung động lạ đêm ngày hân hoan.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.