Bài thơ: Một thoáng Đà Lạt

Một thoáng Đà Lạt

Bướm đa tình bay lượn
Hoa hồn nhiên tỏa hương
Em hồn nhiên ca hát
Trời vô tình mù sương

Gió ngập ngừng mây đợi
Nắng bỏ rơi sương ngần
Em làm rơi nỗi nhơ
Anh nhặt tình bâng khuâng

Thông níu trời lãng đang
Hoa ẩn hiện sương mờ
Em chập chờn đâu đó
Anh hóa bướm mộng mơ

Đỉnh đèo hun sương khói
Mưa bụi bay bơ vơ
Anh về hôn hoa dại
Phố núi bỗng xanh lơ.

Từ Xuân Lãnh – năm 2002
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ Tp.HCM, năm 2004)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.