Bài thơ: Nhặt cánh phượng hồng

Nhặt cánh phượng hồng

Chiều muộn mây về cuối nẻo xa
La Hai thương nhớ vẫn chưa nhòa
Đường xưa hoa nắng in màu áo
Anh ngẩn ngơ nhìn dáng thoáng qua

Năm học mùa sau trở lại trường
Tóc huyền theo gió thoảng chiều thương
Em như nụ biếc hoa màu nhớ
Nở giữa hồn anh tỏa ngát hương

Trang sách hằn nguyên tuổi học trò
Tình yêu phong kín nét âu lo
Áo bay trắng cả hồn thơ mộng
Thơ thẩn chờ trong buổi hẹn hò

Tình thơm trang giấy thắm yêu đương
Thơm cả đường đi đến cổng trường
Anh lẳng lặng nghe niềm hạnh phúc
Êm đềm như một buổi chiều sương

Rồi những ngày vui bỗng biến đi
Mộng đời trăng trắng khép từ ly
Cành hoa bướm đậu buồn xa vắng
Thương giọt tình đầu rớt đắng mi

Bỏ trường, bỏ lớp, bỏ người yêu
Bỏ cây phượng vỹ đứng đìu hiu
Em đi bóng dáng mờ hư ảo
Để lại niềm đau đọng bóng chiều

Nắng hạ buồn lên nếp áo màu
Đường về hoa dại úa thương đau
Sân trường lá đổ ngày ly biệt
Đâu biết trần gian có kẻ sầu

Mây phủ đầu non tóc xõa dài
Dáng buồn như đứng đợi chờ ai
Sông chia con nước về đôi ngã
Mang cả tình ta biệt tháng ngày

Lặng đứng nhìn theo năm tháng trôi
Chiều pha ráng bạc nhớ chơi vơi
Trông về đất Phú mờ sương khói
Buồn ngút không gian, tím cả trời

Hoa phượng nở rồi nắng lại lên
Màu hoa ly biệt sầu mông mênh
Nghe con chim gọi sang mùa đó
Nỗi nhớ thương nào em có quên?

Từ Xuân Lãnh – 1966
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.