Phú Yên hoài cảm
Rừng núi chập chùng tiếp biển khơi
Đá Bia mây phủ đứng chơi vơi
Tháp Chàm cô lẻ chờ ai đó
Dòng nước sông đà lặng lẽ trôi
Núi nhạn bơ vơ đứng giữa trời
Người đi năm tháng biết đâu rồi
Ta về đất cũ hồn nghe lạnh
Hỏi phượng hè hoa mấy độ rơi
Từ Xuân Lãnh 2001
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)
Nguyễn Gia Thiều
Hương sắc tuyệt trần nỡ bỏ không
Duyên hờ bạc thếch, kiếp long đong
Nỗi niềm “cung oán” vương vần điệu
Thơ vút trời xanh nức nở lòng.