Bài thơ: Tiếng đàn khuya

Tiếng đàn khuya

Đêm ngồi mộng gõ vào sương
Đàn rung nhịp, phách hồn tươm máu hồng

Ôi, trời đất có hay không?
Em về thử hỏi dòng sông quê mình

Lớn từ hạt bụi lớn lên
Nhỏ từ thiên địa nhỏ trên phận người

Đàn không bắt nhịp cầu đôi
Thì anh cứ đứng bên đời chờ em

Gió gom cái lạnh đêm này
Gói trong nỗi nhớ cho đầy hồn anh

Đất trời một thuở đành hanh
Đàn rung xàng xế vỡ thành mộng du.

Từ Xuân Lãnh 2007
(In trong tập Thưởng lãm thơ văn đương đại, nhiều tác giả, NXB Thanh niên 2010)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.