Văn bản: CON RẮN VUÔNG (Truyện cười) (Ngữ văn 8, tập 1, Chân Trời Sáng Tạo)

van-ban-con-ran-vuong-truyen-cuoi-ngu-van-8-tap-1-chan-troi-sang-tao

CON RẮN VUÔNG

Anh chàng kia có tính hay nói khoác. Một hôm đi chơi về, anh ta bảo với vợ:

– Này mình ạ, hôm nay tôi đi vào rừng, thấy một con rắn… Ôi chao là to! Bề ngang thì đến hai mươi thước, bề dài đến một trăm hai mươi thước ấy!

Vợ biết tính chồng, muốn trêu một mẻ, liền bĩu môi bảo:

– Làm gì có thứ rắn dài như thế?

– Mình không tin à? Chẳng một trăm hai mươi thước thì cũng một trăm thước.

– Một trăm thước cũng không có.

Muốn cho vợ tin, anh ta bảo:

– Thật mà! Không đủ một trăm thước thì cũng đến tám mươi thước.

Vợ vẫn lắc đầu:

– Tám mươi thước cũng chẳng có.

Chồng vẫn gân cổ cãi:

– Thật đấy mà! Không tám mươi thì cũng sáu mươi

Vợ lại cau mặt:

– Sáu mươi vẫn còn dài.

Chồng lại cố ra vẻ thật thà:

– Không đến sáu mươi thước thật, nhưng ít nhất cũng bốn mươi thước.

Vợ càng làm già:

– Bốn mươi thước cũng không đến.

Chồng đành rút xuống lần nữa:

– Ừ thôi, tôi nói thật nhé! Qủa tôi nom thấy con rắn dài đúng hai mươi thước không kém một tấc, một phân nao!

Lúc này vợ mới bò lăn ra cười:

– Bề ngang hai mươi thước, bề dài hai mưới thước đúng. Thì ra là con rắn vuông bốn góc à?

(Ngữ văn 8, tập 1, Chân Trời Sáng Tạo)

Soạn bài:

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.