Bài thơ: Xin đừng để trăng tan

Xin đừng để trăng tan
(Thương tặng Nguyễn Thị Ái Hữu)

Anh muốn là cung đàn
Đưa em vào cõi mộng
Anh muốn là chiếc bóng
Bên cạnh đời em đi

Lối mọng em về
Hái hoa đầu ngõ
Nụ hồn chớm nỏ
Con bướm vàng bay

Anh muốn là bóng râm
Che mặt trời em ngủ
Ước gì tình anh đậu
Giữa hồn em chiêm bao

Em đứng vô tình
Mây qua lãng đãng
Còn đây vạt nắng
Cuối ngày mộng mơ

Anh muốn là ánh trăng
Cho tình em thơ mộng
Anh muốn là con sóng
Đưa tình em ra khơi

Sóng vỗ bờ khuya
Thuyền mơ bến đỗ
Đợi em không đến
Trăng vỡ đầy tay

Anh muốn là tơ trời
Hứng vầng trăng rụng vỡ
Mai sau về em nhớ
Xin đừng để trăng tan.

Từ Xuân Lãnh – Sài Gòn năm 1976
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.