Viết đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Chuyện cổ tích về loài người của Xuân Quỳnh

viet-doan-van-cam-nghi-ve-bai-tho-chuyen-co-tich-ve-loai-nguoi-cua-xuan-quynh

Viết đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Chuyện cổ tích về loài người của Xuân Quỳnh.

Đoạn văn 1:

Nhan đề “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã gợi nhắc cho người đọc nhớ về những câu chuyện cổ tích mà bà thường kể về một thời đại xa xưa ngày trước. Khi đọc tác phẩm, người đọc cảm thấy cách lý giải nguồn gốc loài người của tác giả thật thú vị. Dưới hình thức một bài thơ, nhưng tác phẩm lại giàu tính tự sự, giống như một câu chuyện được kể lại theo trình tự thời gian. Trước hết tác giả khẳng định trời sinh ra trước tiên là trẻ em. Sau đó, để trẻ em có được một môi trường sống thật tốt, mới có sự ra đời của những sự vật khác trên trái đất. Ở đây, nhà thơ đã sử dụng những hình ảnh miêu tả sinh động để giúp người đọc hiểu hơn về sự ra đời của thiên nhiên. Kế tiếp là sự ra đời của mẹ giúp trẻ em cần có tình yêu thương, sự chăm sóc. Bà được sinh ra để giáo dục trẻ em về những giá trị truyền thống, đạo đức tốt đẹp. Còn bố được sinh ra để dạy trẻ em thêm hiểu biết, trưởng thành. Cuối cùng trường lớp là nơi trẻ em đến để học tập, vui chơi còn thấy giáo là người dạy dỗ trẻ em ở đó. Có thể khẳng định, với bài thơ này, Xuân Quỳnh muốn gửi gắm tình yêu thương của Xuân Quỳnh dành cho trẻ em.

Đoạn văn 2:

Những bài thơ của Xuân Quỳnh viết cho thiếu nhi rất nhẹ nhàng, tình cảm. Chuyện cổ tích về loài người là một trong số đó. Qua bài thơ này, Xuân Quỳnh đã gửi gắm tình yêu thương đến trẻ con. Dưới hình thức là một bài thơ, nhưng “Chuyện cổ tích về loài người” lại giống như một câu chuyện kể nguồn của con người.Đó là khi trái đất vẫn còn trần trụi, không có một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ toàn là bóng đêm. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên – đây chính là cách lý giải nguồn gốc có phần trái ngược với thực tế. Sau đó, tác giả lại lí giải cho người đọc về sự ra đời của mọi vật. Tất cả bắt nguồn từ trẻ em. Đôi mắt của trẻ em rất sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vì vậy mặt trời xuất hiện cho trẻ con nhìn rõ. Để giúp trẻ con nhận biết màu sắc thì cây mới có màu xanh, hoa mới có màu đỏ. Không chỉ màu sắc mà còn có âm thanh được trẻ con cảm nhận khi loài chim được sinh ra với tiếng hót. Dòng sông, biển cả, đám mây, con đường ra đời cũng là để phục vụ cuộc sống của trẻ con. Qua việc lí giải này, người đọc thấy được tình yêu thương sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em. Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” đã kể về nguồn gốc của trái đất, con người thật thú vị, dễ hiểu. Đọc bài thơ, chúng ta như được đọc những truyện cố tích xa xưa.

Đoạn văn 2:

Bài thơ Chuyện cổ tích về loài người của nữ sĩ Xuân Quỳnh là một áng thơ đậm chất tự sự. Nó như một bài đồng dao giải thích về nguồn gốc của mọi thứ trên mặt đất này từ góc nhìn của một đứa trẻ nhỏ. Theo bài thơ, trẻ nhỏ là người đầu tiên có trên thế giới này. Sau đó, để trẻ nhỏ được vui vẻ và lớn lên khỏe mạnh, mới có ánh sáng, biển trời, cây cối, cỏ hoa. Và để trẻ em được yêu thương, được dạy bảo, nên mới có bố mẹ, ông bà, thầy cô. Đây là một cách lý giải đầy thú vị nhưng không hề phi lí. Bởi trẻ em chính là mầm non tương lai của thế giới. Và trẻ em cũng mong manh và nhỏ bé lắm, tựa như những mầm cây. Các em cần được yêu thương, chăm sóc, bảo vệ để có thể trưởng thành. Vì vậy, nhà thơ Xuân Quỳnh đã gửi gắm những tình cảm ấy vào bài thơ Chuyện cổ tích về loài người để truyền đến độc giả.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.