Bài thơ: Bến La Hai

BẾN LA HAI

Trong đôi mắt người Đồng Xuân năm ấy
Có con sông dài, có ngọn núi cao cao
Có mái nhà tranh, bếp chiều cuộn khói
Và ngọn đồi cánh én lao xao…

Quê hương ấy đã mười năm xa cách
Đêm Sài Gòn đôi mắt ngó xa xăm
Mẹ hiền giờ này chắc đã yên giấc
Còn lời thề nào em nhớ hay quên ?

Thèm bóng núi La Hiên chiều xuống
Khát dòng sông mênh mông Kì Lộ
Những ngọn đồi ngàn đời gian khổ
Ngày rời xa thương nhớ nao nao…

Đồng Xuân ơi ra đi từ đó !
Biết ngày sau khi ta trở lại
Tìm nụ cười bao năm đã mất
Người còn về trên bến La Hai ?

– Dương Lê –

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang