Bài văn cảm nghĩ về công ơn của mẹ

bai-van-cam-nghi-ve-cong-on-cha-me

Cảm nghĩ về công ơn của mẹ

  • Mở bài:

Trong vũ trụ này, có gì lớn hơn công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ đối với con cái. “Cha là núi mẹ là sông. Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành”. Mấy ai mà không nhớ đến lời nhắc nhở ấy của người xưa. Mẹ tôi đã dành cho chúng tôi tất cả những gì mẹ có.

  • Thân bài:

Ai ở trên đời còn có mẹ, xin đừng làm mẹ khóc. Mẹ là người sinh thành ra tôi, người nuôi nấng tôi lớn lên mỗi ngày. Dưới mặt đất này, có công lao nào có thể lớn hơn công lao ấy? Ba kể, ngày mẹ trở dạ sắp sinh tôi, trời mưa dữ lắm. Không chần chừ, ba đội mưa đưa mẹ vào bệnh viện, người ướt nhẹp hết. Phải đến hôm sau, chịu biết bao đau đớn, mẹ mới sinh được tôi.

Từ dòng sữa ngọt ngào của mẹ, tôi lớn lên từng ngày. Mẹ vun vén tất cả, chăm sóc chu đáo cho tôi từ lúc còn nằm trong nôi cho đến hôm nay. Những lúc tôi ốm đau, mẹ lo lắng, không rời tôi nửa bước, sợ tôi đau. Đêm mẹ nằm ôm tôi vào lòng, hơi ấm từ mẹ bao phủ lấy tôi ấm áp, mềm mại, đưa tôi vào giấc ngủ say. Lớn lên, có thêm em bé, mẹ không ôm tôi ngủ nữa, dù chăn mền có ấm đến thế nào, cũng không ấm áp bằng hơi ấm tỏa ra từ tình thương của mẹ.

Mẹ là người luôn ở bên cạnh tôi, vừa làm mẹ, vừa làm bạn để tâm sự cùng tôi, luôn giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, thử thách… Mẹ luôn là người âm thầm và theo dõi con từng bước chân của con, luôn sẵn sàng giúp đỡ và che chở con mỗi khi té ngã. Lúc tôi mới bước vào trường lớp 1, mẹ là người đưa tôi đến trường. Khi bước vào lớp học, dù biết mẹ vẫn đứng ở ngoài kia chờ đợi, nhưng chao ôi, trong tôi cảm thấy xa mẹ vô cùng. Ngồi trong lớp học mà ánh mắt tôi cứ dõi ra ngoài, rưng rưng như muốn khóc, chỉ muốn chực chạy ra ngoài, ôm mẹ khóc thật to, được mẹ vỗ về, an ủi cho hết ấm ức.

Năm tháng cứ trôi đi, tôi dần lớn lên trong vòng tay nâng đỡ của mẹ. Ba đi làm xa, một mình mẹ vất vả lo toan cho anh em tôi. Những đêm đi làm về muộn, mẹ rón rén đẩy cửa bước vào, sợ làm chúng tôi tỉnh giấc. Mẹ ôm hôn chúng tôi khắp lượt rồi nhẹ nhàng đắp lại chăn cho kín rồi ngồi nghĩ ngợi. Tôi hé mắt nhìn mẹ. Những vất vả, lo toan đã khiến mẹ già đi nhiều. Chiếc áo nâu sờn cũ. Ánh mắt trĩu nặng nhìn vào xa xắm. Chỉ mong mình lớn lên thật nhanh, làm được thật nhiều việc phụ giúp mẹ, để mẹ bớt khổ nhọc.

  • Kết luận:

Mẹ tôi là thế đấy. Mẹ đã đánh đổi tất cả để con của mẹ được hạnh phúc và sống vui vẻ. Chỉ cần nhìn thấy chúng tôi vui cười và hạnh phúc là mẹ cảm thấy an lòng. Chính mẹ là người đã mang đến cho con thứ tình cảm thiêng liêng, con mãi yêu mẹ, mong mẹ sống mãi bên con. Mãi mãi con không bao giờ quên công ơn của mẹ.

1 bình luận

3 Trackbacks / Pingbacks

  1. Dàn bài kể chuyện biểu cảm về mẹ - Theki.vn
  2. Dàn ý bài văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm lớp 7 - Theki.vn
  3. Cảm nghĩ về thầy cô giáo mà em yêu quý - Theki.vn

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.